
Phần soundtrack của phim mang màu sắc của nhạc giao hưởng, pha một chút hiện đại, tự nhiên của thể loại New age.
Mở đầu bộ phim là hình ảnh cánh đồng xanh rờn, dòng sông nhỏ phía trên có một thân cây bắt ngang qua, và phía bên kia bờ sông là cánh đồng hoa cúc dại. Trên con đường, có một cô gái trẻ đang đạp xe, và cô gái đã dừng lại bước qua bờ sông để vẽ cách đồng hoa cúc.
Download
A new beginning http://www.esnips.com/nsdoc/03ad9308-4635-4c36-9c1b-7483645de06c/ts_id/1226941390520/ns_flash/file88.mp3
A new beginning, những giai điệu được lồng ngay từ đầu phim, được thể hiện chủ yếu bằng piano. Những tiếng đàn piano được đánh với tộc độ vừa phải, đều đặn tạo cho người nghe cái cảm giác yên bình, thoải mái. Tiếng đàn piano trong A new beginning được chơi với nhiều loại nhạc cụ khác nhau ở mỗi đoạn của bài nhạc. Ở đoạn đầu, piano được chơi chung với dàn violon, kèm theo tiếng kèn harmonica. Rồi ở đoạn ngay sau đó, tiếng harmonica được thay thế bởi tiếng sáo, và một chút vang lên của tiếng đàn hạc. Đến đoạn cuối, thì tiếng đàn piano không còn nữa mà thay vào đó là tiếng violon với tiếng hát của một cô gái, giọng tươi vui. Kết thúc bài nhạc chỉ còn lại tiếng đàn piano đều đặn và bỗng dưng dừng lại đột ngột. Chính sự kết hợp, và sự sắp xếp ấy đã tạo cho bài nhạc một hương vị rất riêng! Nghe bài nhạc ấy, tôi luôn có một cảm giác thật thú vị, như đang tự do bay nhảy trên những cánh đồng rộng lớn, xanh ngát, đầy gió và mùi hương của cỏ cây, không khí trong lành và dễ chịu. Tất cả mang lại cho tôi một cảm giác thoải mái, bình yên đến kỳ lạ! Và chính những câu hát của cô gái trẻ trong khúc nhạc ấy đã làm cho tôi cảm giác hững khởi, yêu cuộc sống, cảm thấy cuộc sống này thật đẹp và tươi vui! Dường như, chính khúc mở đầu này, cũng đã dự báo trước kết cục của bộ phim. Khúc đầu nhẹ nhàng đều đặng như chính cuộc sống cô hoạ sĩ lúc trước khi cô nhận được những chậu hoa cúc. Đến khúc sau, âm nhạc tươi vui hẳn lên khi cuộc sống của cô có thêm hai người bạn Jeong Woo và Park Yi. Nhưng rồi kết thúc lại là những tiếng piano bị dừng lại khá đột ngột.

Hai bài soundtrack tiếp theo mà mình muốn giới thiệu là a Vow 1 và a vow 2. Có lẽ chỉ có khúc nhạc đầu tiên A new beginning là mang cảm giác tươi vui, còn những bản soundtrack khác của bộ phim, dường như đều mang cái nét buồn của cô họa sĩ Hye Young , và a vow 1 và 2 là bản soundtrack như thế. Hai bản soundtrack mang đậm nét âm nhạc cổ điển và đượm buồn. Ở bản a vow 1, dụng cụ chính là violon. Tiếng đàn violon vẫn thường gắn với âm nhạc cổ điển, mang cái vẻ sang trọng, sự dịu dàng và da diết. Ở bản the vow 1, tiếng đàn không chỉ mang đầy đủ những nét trên mà con mang trong mình tâm sự, mang nỗi buồn của một tâm hồn cô độc nhưng tràn trề tình yêu thương. Tiếng violon chậm rãi, có những lúc đều đặn, có những lúc nhưng muốn ngừng lại thể hiện cho ta thấy được nỗi buồn, lòng rối như tơ bởi những băn khoăn, những câu hỏi chưa có lời giải đáp. Ở bản a vow 2 thì lại sử dụng đàn piano là chủ yếu. Tiếng đàn chậm rãi, kết hợp với dàn nhạc phía sau thể hiện nên những hồi ức, những biến cố, những nỗi buồn trong quá khứ và hiện tại.
Download
A vow 1 http://www.esnips.com/nsdoc/0e9dccfc-135f-49be-bc92-9c69f256e89f/?id=1226942064930
A vow 2 http://www.esnips.com/nsdoc/8fd31c86-8a20-4e0a-9f0b-b85e2add9886/?id=1226942113680
So với những bản nhạc khác trong phim, False Love có lẽ là bản nhạc buồn, đầy sự biến đổi nhất. Ở bản False Love, tác giả lại tiếp tục kết hợp giữa piano và violon, với những giai điệu mang đậm nét cổ điển. Mở đầu là những tiếng piano nhanh, có chút vội vàng, giống như tâm trạng một người đang hoang mang và lo lắng. Trên nền tiếng piano đó, là những tiếng đàn piano, chơi chậm hơn, nhưng âm lại cao hơn, và những tiếng violon, lúc âm thanh vang nhè nhẹ, lúc lại mang cái cảm giác buồn thảm. Ở gần khúc cuối, tiếng piano và violon nghe thật khác lạ! Violon không còn được kéo dài, nhẹ nhàng nữa mà lại được kéo rất ngắn, gấp rút, vội vàng. Tiếng piano chơi nhanh hơn, nhưng đoạn nghỉ giữa hai đoạn lại lâu hơn như báo trước sẽ có biến cố không hay đột ngột xảy ra, điều đó khiến cho nhân vật chính đang hoang mang, buồn bã lại còn rối hơn nữa. Bản False Love là một bản khá hay và đã góp phần không nhỏ thể hiện tâm hồn, suy nghĩ, và tâm trạng của Hye Young.
Download
Fasle Love http://www.esnips.com/nsdoc/675aabc2-80a5-4d44-be9f-823d2d733082/?id=1226942145356
Bản nhạc cuối cùng mà tôi muốn nhắc tới là Daisy, bài hát duy nhất trong phim! Dường như đạo diễn muốn giữ nét đẹp trong tâm hồn và tình yêu của Hye Young đến phút cuối, khi cô đã hy sinh mình để cứu Park Yi, khi bức tranh vẽ cánh đồng hoa cúc thấm đầy máu của cô, thì đó cũng là lúc những giai điệu đượm buồn của bài hát Daisy hey vang lên. Bài hát vẫn mang nét cổ điển, với phần nhạc do hai dụng cụ piano và violon làm chủ đạo.
Download
Daisy http://www.esnips.com/nsdoc/886723a1-3263-4bfc-b22e-dba0c92d3d14/ts_id/1226941494600/ns_flash/file88.mp3
Daisy (instruments) http://www.esnips.com/nsdoc/a4fb7736-2cce-4bbc-81d4-a30a9aadd6dc/?id=1226942250527
내가 그토록 원했던
Nae ga keu to rok weon hae deon
Em mong mình được yêu biết nhường nào
사랑이 내앞에 있는데
Sa rang I nae ap pe I neun de
Và dường như anh ở đâu đấy thật gần em
아무 말도 하지 못한 채로 바라만 보내요
A mu mal do ha ji mot tan chae ro ba ra man bo nae yo
Nhưng em chỉ thấy anh trong phút chốc mà chưa kịp nói gì
낯설 기만한 이 도시
Nat seol ki man han I do si
Giữa thành phố xa lạ này
사랑을 그리며 살았죠
Sa rang eul keu ri myeo sal ra jyo
Em sống bằng nghề vẽ những bức tranh về tình yêu và cuộc sống
데이지 향 가득한 그대를 언젠가 만날 꺼라며
De I ji hyang ga deuk kan keu dae reul eon jen ga man nel ggeo ra myeo
Và luôn ngóng trông anh từng giờ cùng mùi hoa cúc dại…
이제야 나 이제서야
I je ya na I je seo ya
Giờ đây, dù có hơi muộn
그댈 알아봤는데
Keu dael al ra bwa neun de
Em đã nhận ra anh
함께할 수 없나봐요
Ham gge hal su eob na bwa yo
Nhưng chúng mình lại không thể ở bên nhau
죽어도 놓치긴 싫었는데
Huk geo do nog chi gin sil reo neun de
Vì cái chết đã không để đôi ta làm thế
미안해요 그대만 두고
Mi an hae do keu dae man du go
Em xin lỗi khi bỏ anh lại một mình ở phía sau
떠나야 하네요
Ddeo na ya ha ne yo
Em phải đi rồi anh ạ
매일 같은 시간이면
Mae il gat teun si gan ni meyon
Hàng chiều cứ vào giờ ấy
그대는 내 곁에 있었죠
Keu dae neun nae gyeot te I seo jyo
Anh lại đến với em anh nhé
바보처럼 나만 모르는 체
Ba bo cheo reom na man mo reu neun che
Buồn cười thật, vì em đã từng không thể biết được anh là ai
그댈 스쳐 보냈네요
Keu dael seu chyeo bo nae ne yo
Mà chỉ có thể ngẩn ngơ đứng nhìn theo bóng hình anh lướt qua nhẹ nhàng và thật vội
이제야 나 이제서야
I je ya na I je seo ya
Giờ đây, dù có hơi muộn
그댈 알아봤는데
Keu dael al ra bwa neun de
Em đã nhận ra anh
함께할 수 없나봐요
Ham gge hal su eob na bwa yo
Nhưng chúng mình lại không thể ở bên nhau
죽어도 놓치긴 싫었는데
Huk geo do nog chi gin sil reo neun de
Vì cái chết đã không để đôi ta làm thế
미안해요 그대만 두고
Mi an hae do keu dae man du go
Em xin lỗi khi đã bỏ anh lại một mình ở phía sau
떠나야 하네요
Ddeo na ya ha ne yo
Em phải đi rồi anh ạ
아프고 또 아파와도
A peu go ddo a pa wa do
Dù trong lòng buồn đau lắm
떠나야 하네요
Ddeo na ya ha ne yo
Nhưng em phải đi thôi...
Với giai điệu nhẹ nhàng, giọng ca truyền cảm, bài hát làm cho ta cảm thấy được cái xót xa, sự xao xuyến, cảm thấy được niềm vui khi Hye Young đã tìm ra được người mà cô chờ đợi, và cũng cảm thấy được nỗi buồn khi cô phải xa người mình yêu vào đúng cái lúc cô vừa nhận ra anh. Đạo diễn thật tài tình khi dùng bài hát này để nói lên những điều mà nhân vật Hye Young không thể nói (vì lúc này cô đã bị mất giọng nói), chính điều đó, đã làm cho bộ phim thêm hoàn chỉnh trong việc miêu tả tình yêu trong trắng, chung thuỷ, đức hy sinh cao cả của một cô họa sĩ bé nhỏ và yếu đuối.
Bộ phim không nhiều lời thoại, với nhiều khoảng im lặng, khoảng tự kể, do đó sự diễn xuất nội tâm của diễn viên là hết sức quan trọng, nhưng bên cạnh đó âm nhạc cũng đã góp phần giúp cho bộ phim thể hiện thành công tâm trạng, tâm hồn, tính cách của từng nhân vật. Có thể nói, âm nhạc của Daisy đã đạt được thành công, xứng đáng cho ta nghe lại nhiều lần, cảm nhận và dành lời tán thưởng.
Hai bản nhạc khác trong phim cũng khá hay
True http://www.esnips.com/nsdoc/88ff12cf-5053-4acf-875e-717a2dd4798f/ts_id/1226942496691/ns_flash/file88.mp3
Repent http://www.esnips.com/nsdoc/7b9dd7b7-3d5c-4c39-a785-85d0980a2d9c/ts_id/1226942549237/ns_flash/file88.mp3
Dưới đây Xta xin trích bài viết từ blog của Kazenka về bộ phim Daisy

Diễn viên: Jun Ji Hyun, Jung Woo Sung, Lee Sung Jae
Nhắc đến Hà Lan - nơi thực hiện các cảnh quay trong phim "Hoa cúc dại" là chúng ta nghĩ ngay đến một sứ xở của hoa. Quả thực như vậy, trong phim thì đã có khá nhiều hình ảnh và chi tiết mang tính ước lệ liên quan đến các loài hoa. Nếu như hoa cúc dại, biểu tượng của sự chân thành, trong trắng và cao thượng được gắn với nhân vật Hye Young (Jun Ji Hyun); hoa hồng vàng mà Jeong Woo (Lee Sung Jae) tặng Hye Young có hàm ý tình yêu giữa họ rồi sẽ đổ vỡ thì hoa tulip đen - loài hoa mang những nét bí ẩn, thâm trầm nhưng cũng lạnh lẽo lại được dành cho tay sát thủ si tình - Park Yi (Jung Woo Sung). Ngày nay, ở thành phố Haarlem (nơi thực hiện những cảnh quay Park Yi thực hiện việc truy sát đối tượng) vẫn còn treo một giải thưởng cao quý cho người đầu tiên trồng được một cây hoa tulip đen toàn phần tự nhiên (hiện mới chỉ có hoa tulip đen nhân tạo hoặc phần lớn màu trên cánh hoa là màu đen). Thật ra đã có một người làm được điều đấy, đó là nhà quý tộc Cornelius van Baerle. Nhưng rất tiếc, ông này chỉ là nhân vật trong cuốn truyện tiểu thuyết "Hoa tulip đen" của Alexandre Dumas.
* * *

Hoa cúc dại. Loài hoa có nhụy vàng ở giữa, xung quanh là những cánh trắng muốt, mềm mại, mỏng manh. Nhìn những bông cúc dại vươn mình trong nắng gió, người ta có thể cảm nhận được điều gì đó thật mộc mạc nhưng cũng lại thật mãnh liệt của niềm khao khát được sống.
Tại một thành phố cổ kính ở đất nước Hà Lan xa xôi. Cô họa sĩ đường phố Hye Young dù đã 25 tuổi nhưng vẫn đang chờ đợi tình yêu đầu tiên của mình. Hye Young yêu hoa cúc, yêu hội họa và hai tình yêu đó đã dẫn đường đưa lối cho cô đến với tình yêu lớn thứ ba - tình yêu đôi lứa. Trong những phút giây tĩnh lặng sau mỗi lần bắn giết, sát thủ Park Yi (Jung Woo Sung) ngồi dưới hiên ngôi nhà và trầm ngâm nhìn ra cánh đồng hoa cúc. Ở đó, Park Yi đã bắt gặp hình ảnh một cô gái ngồi vẽ thật hiền lành. Và kỳ lạ thay, cô gái họa sĩ ấy đã mang đến sự bình yên cho tâm hồn Park Yi. Cây cầu gỗ bắc ngang qua dòng sông nhỏ có thể hiểu là một cách đền đáp thầm lặng của tâm hồn Park Yi dành cho Hye Young. Còn bức tranh vẽ cánh đồng hoa cúc mà Hye Young để lại trên cây cầu thì như một lời cảm ơn quá đỗi dễ thương tới Park Yi, người mà cô chưa từng biết mặt. Có thể nói rằng ngay từ ban đầu, hai tâm hồn ấy đã là dành cho nhau. Giữa họ tồn tại một sự cho nhận thật tự nhiên và cảm động.


Trong tình yêu vẫn hay có những sự ngộ nhận, nhưng quả thật sự ngộ nhận của Hye Young thật là lạ kỳ. Hye Young yêu tâm hồn Park Yi - chàng trai hàng chiều mang hoa cúc dại đến tặng cô; và khi Jeong Woo đến bên Hye Young với chậu cúc trên tay thì ở cô đã có một sự nhầm lẫn về người mà mình vẫn yêu. Trong trường hợp của Hye Young thì tâm hồn cô yêu được xác định thật chắc chắn rõ ràng, còn con người - chủ nhân của tâm hồn ấy lại là một điều gì đó mơ hồ mong manh. Vì mặc cảm tội lỗi mà Park Yi đã không thể đến với Hye Young trong tư cách của người yêu cụ thể; và Jeong Woo đã tình cờ thay thế anh ở vị trí đó - một sự oái oăm của số phận. Đây chính là cách thể hiện đảo chiều và khá lạ về quan niệm tình yêu đích thực của người viết kịch bản phim. Tuy rằng cuối cùng thì điều mà bộ phim muốn nói vẫn không có gì mới: khi ta yêu một ai đó thì tâm hồn của người ấy mới thật sự đáng quan tâm, còn người ấy trông ra sao thì không quá quan trọng.Định mệnh của Hye Young là sự chờ đợi. Ban đầu cô mong mỏi một tình yêu. Lúc tình yêu ấy đến thì cô lại phải tiếp tục ngóng trông chàng trai "vô hình" tới bên mình. Rồi khi mà dường như chàng trai ấy đã xuất hiện - thanh tra Jeong Woo, thì chẳng bao lâu sau, một sự đợi chờ nữa lại đến với cô khi Jeong Woo phải trở về quê nhà Hàn Quốc để dưỡng thương. Người viết kịch bản đã thật tài tình khi đưa vào nội dung câu chuyện một phát súng mà trúng tới 3 mục tiêu. Phát súng của Park Yi nhằm vào bả vai của Jeong Woo làm Jeong Woo ngã xuống, ngay trước khi viên đạn từ một tay xã hội đen khác dành cho người thanh tra này bay ngang qua và đi vào cổ họng của Hye Young. Phát súng định mệnh ấy chính là bước ngoặt của câu chuyện tình tay ba.

Hye Young mất giọng còn Jeong Woo phải về nước để chữa trị vết thương. Những thước phim nói về khoảng thời gian mà Hye Young chờ đợi ngày Jeong Woo quay lại, là những thước phim tạo cho người viết niềm xúc động mạnh mẽ. Nó xuất phát từ tình yêu sâu sắc dù có sự nhầm lẫn về mặt con người của Hye Young. Hye Young đã thật sự được sống trong tình yêu cùng với một nỗi nhớ khắc khoải, một trái tim cồn cào luôn hướng về Jeong Woo. Cô "vẽ anh (Jeong Woo) theo màu nỗi nhớ" khi ngồi ngay trước mặt Park Yi. Cô bật khóc khi tách cà phê mà cô pha cho Park Yi lại làm cô nhớ đến những ngày ở cạnh Jeong Woo. Và đỉnh điểm là đoạn phim thể hiện tâm trạng của Hye Young vào lúc Jeong Woo trở lại để nói ra sự thật, và xin lỗi cô rằng anh không phải là chàng trai mà cô vẫn mong đợi. Ánh mắt Hye Young chan chứa nỗi niềm, khuôn mặt ngây dại giàn giụa nước, cổ họng thì nghẹn lại - muốn nói mà nào có thể ra lời, đôi tay đập vào cánh cửa trong bất lực. Có lẽ trong tình yêu, không còn điều gì tuyệt vọng hơn thế nữa. Vẫn biết là Hye Young nhầm lẫn nhưng tình yêu của cô sao mà đẹp đến thế, sao mà chân thành thủy chung đến thế.

Người Á Đông theo Đạo Phật và luôn tin vào luật Nhân-Quả. Mọi tội ác phải trả giá, máu sẽ trả bằng máu, kẻ gây ra cái chết sẽ phải đền mạng. Kết cục của một tay sát thủ như Park Yi thì người xem có lẽ đã đoán định được ngay từ đầu. Nhưng tính bi kịch của bộ phim nằm ở chỗ, cái chết của Park Yi sẽ dẫn đến sự ra đi của Hye Young và rồi cả Jeong Woo nữa, như một thứ logic nghiệt ngã nhất. Ba con người đó có một điểm chung là sự cô độc về tâm hồn và nỗi cô đơn trong cuộc sống. Ở họ gần như không có sự ràng buộc nào về mặt gia đình, một yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến tình yêu của người Á Đông. Vì vậy họ có thể yêu chỉ mà để yêu. Và khi tâm hồn Park Yi hay Jeong Woo gặp được tâm hồn của Hye Young, thì đó đều là những cuộc gặp gỡ mang tính tất yếu. Ai rồi cũng sẽ gặp được một tâm hồn khác giới đồng cảm với mình. Hai tâm hồn đã gặp nhau rồi, hướng về nhau rồi thì khó rời nhau lắm. Rồi một tâm hồn ra đi, một tâm hồn ở lại một mình giữa cõi đời này biết làm sao đây, thôi thì theo tâm hồn kia ra đi luôn vậy. Có chăng trong bộ phim "Hoa cúc dại", cách sắp xếp cho những sự ra đi có khác biệt một chút về trật tự để hợp lý hóa và tạo nên hiệu quả cảm xúc cao hơn. Hoa cúc dại đẹp mộc mạc đằm thắm là vậy, nhưng nhìn chúng, đôi khi chúng ta cũng lại có một cảm giác lành lạnh của cõi âm. Có phải vì thế mà trên bàn thờ, người ta vẫn cắm vào lọ hoa những bông hoa cúc.

Ước mong muộn màng trong nỗi đau khôn cùng của Park Yi khi Hye Young phải ra đi mãi mãi: "Hãy để chúng ta làm lại từ đầu! Em đừng chết"; cùng với hình ảnh những bông hoa cúc vươn lên ánh nắng sau cơn mưa ở cuối bộ phim, chính là thông điệp cuối cùng mà "Hoa cúc dại" muốn mang đến cho người xem. Sau tất cả những khổ ải của cuộc đời, rồi chúng ta cũng sẽ được giải thoát về một miền đất có nhiều hạnh phúc hơn, không có giết chóc, đau thương. Nhưng rõ ràng là chúng ta phải sống rất lâu trước khi tới được với vùng đất ước mơ ấy. Và ước mơ cũng vẫn chỉ là trong tưởng tượng mà thôi, còn thực tại là cuộc sống này của chúng ta; nơi chúng ta đang sống, đang yêu, đang cười, đang khóc. Hãy cùng nhau nâng niu những phút giây hạnh phúc mà cuộc đời và tình yêu mang đến để khổ đau chìm xuống.
Hãy yêu khi đời mang đến, một nhành hoa giữa tâm hồn... (Đời gọi em biết bao lần - Trịnh Công Sơn)
Sài Gòn, 11/05/2006 (chỉnh sửa: 25/11/2006).
1 nhận xét:
Ngày trước mình bật đi bật lại phim này chỉ bởi một bản nhạc mà nhân vật kẻ giết người vẫn play trên xe ô tô của anh ta. Cám ơn bạn đã phân tích tỉ mẩn lại những nốt, những đoạn nhạc trong phim :)
Đăng nhận xét