Thứ Ba, 23 tháng 6, 2009

Phú Quang và những điều giản dị.

Nếu tất cả làm được những điều đơn giản nhất trong cuộc sống thì chắc hẳn cuộc sống này sẽ không có những mảnh vụn và không tồn tại một thứ gọi là tình yêu !

Tình yêu thực sự là những điều thầm kín và khó hiểu tới mức lại gặp những điều giản dị …Rơi vào những khoảnh khắc như thế, tôi lại chọn những nỗi buồn, những khúc mắc mà Phú Quang mang lại. Lâu lâu nó lại quay lại khẽ vỗ vào trái tim của một người xem tình yêu là một cõi vô thường như tôi.

Phú Quang sinh ngày 13-10-1949, quê quán ở Hà Nội, hiện giờ ông đang sống chủ yếu ở Thành Phố Hồ Chí Minh, là một người chơi piano mà tôi cho thực sự là đỉnh cao. Những gì cổ điển, sâu lắng và thanh thoát nhất, được ông đem vào từng bài hát của mình. Có lẽ ông là một "tên trùm" trong việc phổ nhạc các bài thơ .

Tại sao nhạc Phú Quang lại buồn nhỉ ? Vì buồn là những khoảng lặng trong tâm hồn của một nghệ sĩ , là phía tối của một tâm hồn chăng?

Bất chợt bạn cảm thấy hình như mình chưa làm được những điều tưởng chừng như giản dị , những điều hết sức bình thường …nhưng có lẽ đó lại là những điều khó ai mà làm được …

Tôi yêu em, tôi yêu những nỗi niềm và những khác vọng trong em, nhưng tôi lại không muốn mình lại chạm tới những điều là của riêng em... Vì tôi nghĩ rằng , khoảng cách làm tôi yêu em hơn để rồi …tôi biết một điều thật giản dị , càng xa em tôi càng thấy yêu em.

Trong kí ức của mình, tôi chưa thể tưởng tượng, hình dung được cách xa như thế là bao nhiêu nữa …Nhưng cũng vẫn là sự vời vợi trong những lần hội ngộ. Có lẽ những điều trong mơ là diệu kì và giản dị nhất mà thôi.

Có đôi lúc tự hỏi mình, những gì là giản dị trong mình và mỗi lần như thế tôi lại len lỏi vào những góc tối của tâm hồn mình, để rồi thấy … thật sự không có em trong đó, không có bước chân em trong cái lõi vô hình của tôi, tôi thực sự thèm một lời ru dịu êm ,một lời ru ngọt ngào từ đôi môi bé bỏng …Thế mà có những buổi sáng uống cà fe một mình, muốn gọi em nhưng cũng có những thứ gì đó chối từ .

Những gương mặt lạ quen,
Những giọt cà phê đen đặc.
Anh ngồi một mình
Khuấy loãng thời gian
Buổi sáng muốn gọi em
Nắng vẫn còn mê ngủ,
Buổi sáng muốn gọi em
Gió lạnh lẽo chối từ.
Sáng nay ngồi một mình,
Với nỗi buồn xa vắng.
Từng giọt từng giọt đắng
Anh uống cạn lạ, quen !

...Phú Quang thật sự biết chinh phục những nỗi buồn của người khác. Cuộc sống đầy những khúc mắc và sinh ra trong âm nhạc những điều huyền bí . Không phải đơn giản mà ông trở thành 1 tay piano đỉnh , không chỉ với những kĩ thuật điêu luyện mà còn là những gì ông đánh vào tiềm thức của mỗi con người … Những đoạn piano rã rời , tuyệt vọng , cuồn điên trong “Có 1 ngày “ , bản phối piano lặng lẽ trong “ Chiều không em “ hay các tuyệt tác “Chuyện bình thường”…

Cứ mỗi bài hát , tôi lại nghĩ rằng hình như ông sống để nhận thấy , nếm lấy những điều thật bình thường trong tình yêu và "ném" vào đó cõi lòng của mình. Hạnh phúc là đủ khi ta cảm thấy nó đủ mà thôi! Nhạc chỉ hay khi đó là một sự lựa chọn đúng đắn . Tình khúc Phú Quang là thế , không để nghe , không để cảm nhận ….mà trên hết đó là một sự lựa chọn!

List tình khúc Phú Quang :


1---Điều giản dị (Lê Dung )
2---Phía tối tâm hồn tôi ( Kasim Hoàng Vũ)
3---Khúc mùa thu (Ngọc Tân)
4---Dạ Khúc (Kasim Hoàng Vũ)
5---Có 1 ngày (Trọng Tấn)
6---Biển nổi nhớ và em ( Mỹ Linh)
7---Romance 1 ( Ngọc Anh )
8---Catinat cafe sáng (Kasim Hoàng Vũ )
9---Diệu dàng ơi ! (NSUT Quang Lý)
10---Chiều không em (Mỹ Hạnh )
11---Nói với anh ( Ngọc Anh)
12---Chuyện bình thường số 7 ( Mỹ Linh )
13---Muộn ( Mỹ Linh )
14---Về lại phố xưa ( kasim Hoàng Vũ )
15---Phố cũ của tôi ( NSUT Quang Lý)
16---Ngọn nến ( NSUT Quang Lý)
17---Ngày Mai ( NSUT Quang Lý)
18---Mây Xưa (Kasim Hoàng Vũ )
19---Bâng Quơ (Kasim Hoàng Vũ )
20---Chuyện bình thường số 1 (Ngọc Anh)
21---Chiều Hoang (Ngọc Anh)
22--Rock Buồn (Siu Black)
23---Lang Thang (Ngọc Anh)
24---Tình khúc 24 (Hồng Nhung)

U.D.S

0 nhận xét:

Đăng nhận xét