Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

My loves - My father






Bố là tàu lửa, bố là xe hơi, bố là con ngựa em cưỡi em chơi..."
Ba của tôi chưa bao giờ là xe hơi cho tôi lái, chưa từng làm tàu hỏa cho tôi chạy. Hình như là tôi cũng chưa cỡi ngựa ba bao giờ cả. Tôi nhớ là hồi tôi nhỏ, tôi hay nhõng nhẽo, bắt ba cõng, bắt ba cho tôi trèo lên vai, rồi tôi "xách tai" ba tôi đi long nhong khắp phố. Giờ thì tôi đã đủ lớn để không ngồi gọn trên vai ba tôi, và ba tôi cũng già đủ để không thể cõng tôi trên vai nữa. Nhưng mỗi khi tôi thấy chú tôi cõng em tôi trên vai, thực sự là tôi cũng mong sao mình lại bé, bé để ba lại cõng tôi. Có một cô bạn của tôi, hồi đó cô học cấp 2 ấy, cô hay giả đò ngủ quên trên salon để được ba bế vô giường. Hồi đó tôi ganh tỵ lắm, vì nếu tôi có ngủ quên trên ghế thì ba tôi (hay mẹ tôi) cũng đập nhẹ tôi vài cái để rồi tui lèo nhèo bò vô giường ngủ. Nhưng khi tôi lên cấp 3, tôi lại không ganh tỵ với cô bạn đó nữa, vì mấy ngày đông trời lạnh, bạn tôi lạch cạch đạp xe đi học, còn tôi ngồi sung sướng ôm cái lưng rộng bao la của ba tôi, tay đút vô túi áo lạnh của ba tôi và chẳng còn thấy lạnh nữa. Cũng vì vậy mà tôi luôn mong rằng người yêu tôi cũng có một tấm lưng rộng và ấm như lưng ba tôi, để không chỉ tôi, mà con của tôi cũng sẽ được tấm lưng đó che chở.


Với mỗi người, khi nhớ về ba họ lại nhớ về những điều khác nhau. Có người nhớ lời ru của ba, haha, lạ thật đấy, nhưng mà thật. Có người nhớ món gì đó mà ba nấu, có người nhớ cái công thức ba dạy... Tôi nhớ ba tôi những lúc ba đợi tôi sau giờ học thêm muộn, trời thì lạnh ngắt... Tôi nhớ lúc ba tôi đỏ hoe mắt, lấy khăn giấy chùi vội khi ông nội tôi mất... Tôi nhớ ba tôi ngồi chụm đầu dưới nến giải cái đề thi toán cấp 3 cho tôi, dù lần đó tôi nhận một con 0 to tướng, hay ngồi giải đề toán đại học cùng tôi, dù tôi đã bỏ cái trường đó chẳng chịu học vì lý do lãng nhách... Tôi nhớ cảnh ba tôi cầm nến, đi qua "thư viện" của sở điện lực (thực ra là một cái kho sách bỏ nằm ngay bên cạnh nhà tôi trong khu tập thể mà có cái cửa thông qua nhà tôi) đem sách về cho tôi đọc... Mấy cuốn sách đó nó cũ mốc cũ meo, giấy vàng khè, hôi mốc nữa, nhưng mà nhờ cái kho sách bỏ đó, tôi đọc được rất nhiều sách, nhiều truyện mà tôi dám chắc giờ ra nhà sách tìm đỏ con mắt cũng chẳng có, nếu có thì cũng là một phiên bản dịch lổm nhổm thứ tiếng Việt mà không phải là tiếng Việt. Tất nhiên, có giá cả, vì mắt tôi giờ cận tới gần 5 độ. Ba trong mắt tôi là một cái bóng lớn, cái bóng che chở cho tôi, nhưng luôn làm cho tôi có ham muốn vượt qua cái bóng đó. Có thể ba của tôi không dịu dàng như Papa của Paul Anka, ba của tôi chẳng bao giờ biểu hiện tình cảm như Papa của Paul Anka. Nhưng ba của tôi luôn có những lời khuyên hữu ích cho tôi vào đúng thời điểm, ba tôi vẫn là điểm tựa cho cả gia đình tôi. Không phải cái gì ba tôi làm cũng đúng, nhưng có một điều luôn đúng, đó là tôi sẽ không là tôi bây giờ, và gia đình tôi cũng sẽ không như bây giờ nếu không có sự che chở và dẫn dắt của ba tôi, sự chăm sóc, vun vén và tấm lòng của mẹ tôi.
Thời gian trôi qua, tôi lớn lên và ba của tôi già đi. Nhưng, trong mắt ba, tôi vẫn, và sẽ luôn luôn, là một con nhỏ cần được che chở. Ba của tôi cũng nói xa xôi về chuyện chồng con, bồ bịch của tôi. Ba suốt ngày than thở, "mày ế rồi con ạ", "tao chẳng hiểu thằng nào ưng nổi mày"... Tôi đang tưởng tượng về cái ngày mà tôi dẫn người yêu tôi về nhà, không biết ba sẽ phản ứng như thế nào nhỉ? Có giống người ba trong bài hát dưới này không?


"I loved her first... She means the world to me, so be careful when you hold my girl"
Nghe như ghen ấy nhỉ? Lần đầu tiên tôi nghe bài này, tôi cứ tưởng là anh chàng nào đó đang ghen, nhưng khi nghe kỹ lại lời thì tôi cảm động gần khóc. Nghe đoạn này, tôi nhớ tới một khúc ngắn ngắn buồn cười trong Thám tử lừng danh Conan, khi mà Mori nhớ lại cái ngày ra mắt ba vợ, nhớ lại cách nói của ba vợ, cái cách nói nghe có vẻ gây hấn, hăm dọa nhưng tràn đầy tình yêu để làm rõ mối quan hệ cha - con của tên tội phạm. Có vẻ như đó là điểm chung của mọi ông bố ấy nhỉ? Mong muốn cô con gái có người yêu, hay nói như mấy ông bạn của ba tôi là sớm tống khứ con gái ra khỏi nhà cho rồi, nhưng lại luôn lo lắng, con mình có gặp người tốt không? thằng đó nó có đàng hoàng không? Con mình sắp bỏ mình đi rồi àh? Ôi, tâm lý của cha cũng phức tạp lắm, đâu kém mấy đứa vị thành niên đâu nhỉ?
But I loved her first and I held her first
And a place in my heart will always be hers
From the first breath she breathed
When she first smiled at me
I knew the love of a father runs deep
And I prayed that she'd find you someday
But it still hard to give her away
I loved her first
Tôi đang nghĩ là tôi sẽ kết lại cái entry này như thế nào, vì khó quá. Tại sao tôi phải kết lại, vì tình cảm là mãi mãi. Tôi sẽ bỏ My father's eyes vào hộp quà này và gói nó lại, biết đâu sang năm tôi lại mở ra và bỏ thêm vào đó thứ gì khác. Nhưng với tôi bây giờ, ba là thứ quý giá. Và cũng như Eric, tôi tìm được bình an khi tôi nhìn vào ba tôi, dù mắt ba tôi chẳng đẹp, nhỏ và hơi vàng vì thuốc lá và rượu (không biết là tôi đang tặng quà hay đang bêu xấu ba tôi nữa, nhưng mà có một điều là tôi thừa hưởng mắt hí của ba tôi). Chúc ba của con sinh nhật vui vẻ.


P/S: Không phải không có lý do khi Mèo viết lại, đặc biệt là sau cái thông báo "ngừng viết blog tới hết năm" của Xta. Hôm nay là sinh nhật ba của Mèo, nên entry này sẽ như một bài viết, một món quà sinh nhật cho ba của Mèo, mà Mèo chắc là ba sẽ không đọc được. Hy vọng nó sẽ trở thành một món quà sinh nhật cho một người nào đó khác. Dù sao nó vẫn là quà sinh nhật của Mèo cho ba Mèo.
Meoopal

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2009

Rock và tôi.


Có lẽ rock đã nằm sẵn đâu đó trong con người tôi từ rất lâu rồi. Nó dần dần len lỏi đi vào từ ngóc ngách của tâm hồn tôi, thấm vào dòng máu đang chảy trong người tôi.
Lúc còn là một đứa trẻ, những giai điệu của “when the smoke is going down”, “ Nothing else matters” “ Hotel California”, “Don’t speak” và “Don’t cry” đã ngấm vào tâm hồn, ẩn sâu trong đó, để rồi một ngày kia, khi tôi nghe rock, tôi chợt nhận ra được đó là những giai điệu quen thuộc của thời thơ ấu.

Ở cái tuổi còn học tiểu học, tôi nghe rock mà tôi chẳng hề biết đó là rock. Và cũng thật trớ trêu khi lúc ấy tôi lại luôn mồm chê rock, chê rock chỉ vì rock bị mang tiếng xấu. Ấy vậy mà ngày nào tôi cũng chìm trong những giai điệu rock ballad, đượm buồn của "74-75" của The Connells, Forever của Strovarius, "Don’t know what you got" của Cinderella, "Alone" của Heart… Tôi còn nhớ lúc ấy tôi rất thích một bài rock của The Cranberries - "Zombie". Ngày nào tôi cũng nghe, tôi cũng hát theo, hát cho tới lúc mẹ tôi nổi nóng và bắt tôi dẹp đi. "Zombie" được hát bởi một giọng nữ quá cá tính và mạnh mẽ. Giọng ca ấy hát dứt khoát, ngân dài và xa. Đó là một chất giọng rất đặc biệt. Một điểm ấn tượng khác đó là phần guitar, nó mang vẻ trầm tĩnh đến lạ lùng để rồi sau đó bùng nổ mãnh liệt.

Cho đến một ngày chị tôi mang về một CD rock ballad, đó là cái CD rock đầu tiên trong đời mà tôi thấy. Khi những bài hát trong CD ấy vang lên, tôi chợt nhận ra đó là "những người bạn cũ" từ ngày tôi còn chưa biết đọc tiếng Việt. "Sao những bài hát đó lại thân quen đến như vậy?" Và thế là tôi bước vào thế giới rock, xây dựng ngôi nhà âm nhạc trong cái thế giới ấy.

Lúc đó rock trong tôi là một thứ gì đó thú vị và bí ẩn. Nhưng càng đi sâu, càng nghe nó, tôi lại nhận ra là tôi đã nghe và si mê rock nhiều đến như thế nào khi tôi chưa biết rock. Ngày qua ngày tôi chìm trong Rock, và tôi đã nghiện… rock. Nó trở thành một phần cuộc sống của tôi, một phần mà tôi không thể thiếu. Khi nghe rock, tôi như tìm được chính mình, tìm được sự thoải mái tự do đến là kỳ. Tôi tìm thấy trong rock những đồng cảm, sự chia sẻ, và rock đã an ủi, tiếp sức mạnh cho tôi rất nhiều. Từ những lúc như vậy, tôi mới thấy rock cũng như một con người, một con người với cái vẻ lạnh lùng, sắt đá, một người đã từng bị xã hội gán cho những tiếng xấu, bị định kiến, bị cho là lập dị nhưng bên trong cái con người lạnh lùng ấy là một tâm hồn rất đẹp với muôn vàn cảm xúc, những cảm xúc luôn sưởi ấm cho tôi. Nhưng đôi lúc con người ấy lại quá nóng để rồi khiến tôi làm những việc rất “điên”, nhất là những
lúc tôi bị mất cân bằng. Dù vậy, tôi vẫn mãi yêu rock, si mê và cuồng dại. Sẽ mãi là như thế!

“What’s up” của 4 Non Blondes, một trong những bài rock hồi còn mới học lớp 1 rất ghiền mặc dù hồi đó không hề biết một chữ anh văn, cũng chẳng hề biết đó là rock. Những ấn tượng từ giọng hát khàn, mạnh mẽ, tiếng đàn guitar đến phong cách của ca sĩ đã làm cho tôi không thể nào quên được bài hát này. "What's up" là một trang kỷ niệm của tôi!



"Don't speak" của No Doubt với giọng ca quen thuộc của Gwen Stefani. Đó cũng là một ký ức không thể quên, một bài hát từ thuở nhỏ. Nó đã đi theo tôi trong suốt chặng đường 14 năm qua, luôn ở cạnh tôi những lúc tôi buồn nhất, và cũng luôn nhắc nhở tôi đừng bao giờ để mình như cô gái trong bài hát ấy, đánh mất người bạn của mình.



“The world is not enough” của Garbage trong phim điệp viên 007. Một bài hát ở các thuở tôi chưa biết rock. Giai điệu và cách phối bài hát gợi cho người ta sự chuyển biến không ngừng, sự thay đổi không những của cảnh vật mà kể cả con người.



"74-75" của Connells, với những tiếng đàn guitar réo rắc, nhịp điệu được lặp đi lặp lại, luôn làm cho lòng người đầm lại, mang lại cái cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Tôi nghe bài hát này từ một cuốn băng cassette. Tôi nghe cuốn băng ấy trong rất nhiều năm, nhưng cho đến mãi sau này, tôi mới được biết tên và band nhạc hát nó.



“ Bohemian Rhapsody” của Queen cũng là một bài hát trong băng cassette cũ của tôi. Đó là một bản trường ca quá đỗi tuyệt vời! Với những trường đoạn và cách hát khác nhau, Queen đã kể cho ta nghe một câu chuyện về cậu bé nghèo hết sức truyền cảm. Queen quả là biết cách khiến cho người ta phải khâm phục trước tài năng của mình.



“High hopes” của Pink Floyd, một bản rock đã thoát khỏi cái hình ảnh quen thuộc của rock lúc bấy giờ khi giọng hát chỉ đóng vai trò làm nền, làm nổi bật cho phần Guitar. Phần Guitar cũng rất tuyệt vời, nghe Pink Floyed chơi mà tôi như có cảm giác tay đang lướt trên những dây đàn, làm cho tôi thấy được từng cơn gió, từng hạt bụi, từng xúc cảm.

http://www.youtube.com/watch?v=VK9qfVQ4Z04


Angels của Winthin Temptation dường như chứa đựng đầy những xúc cảm, giận dữ, thất vọng và cả nỗi buồn. Giọng ca nữ chính cao và trong tạo cho người ta cái cảm giác xa, không rõ ràng, như hình bóng trong buổi sương sớm, mà ở đây đó chính là những tiếng Guitar, những tiếng trống đầy mạnh mẽ. Xen vào đó là đoạn nghỉ với tiếng violon và tiếng gió làm cho ta cảm thấy được sự hụt hẫn của người trong bài hát. Đó chính là bản Gothic Rock luôn giúp tôi trong những cơn stress.

Cuối cùng là ba bài hát đã và luôn ghi sâu vào trong trí nhớ tôi: "Nothing else matters" của Metallica, "Don't cry" ( Bản Original) của Guns n Roses và "When the smoke is going down" của Scorpions. Những ca khúc rock luôn "ở bên cạnh" và "chia sẻ" với tôi những cảm xúc vui buồn trong cuộc sống.








Link Download các bài hát trong Entry:

Xta



Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2009

For a relaxing weekend

Một món quà cho ngày cuối tuần của bạn thêm ý nghĩa. Cũng là cho riêng bản thân tôi, với một ngày cuối tuần thảnh thơi và không phải lo nghĩ.
(br/>
Sáng sớm thức dậy, trong cơn mơ ngái ngủ của một ngày thứ 7 đầu thu. Nhẹ nhàng lặng ngắm từng giọt nắng sớm chiếu nhè nhẹ lên thềm. Người ấy đang làm gì nhỉ? Chắc đang ngủ thôi. Nhớ quá.
Đường phố bắt đầu tỉnh giấc, xe cộ, người nói, kẻ rao... Cái ồn ào dễ chịu của buổi sáng mai. Dễ chịu tới mức làm cho con người sảng khoái, làm cho con người tỉnh hằn khỏi cái uể oải của buổi sáng, làm cho con người hát vang lên. Và làm cho ta nhớ tới em yêu. Nhớ lắm.
Dù rằng đôi lúc giận hờn này, đôi lúc ngại ngần, nhưng nhớ tới những thứ đã có được bên nhau, ánh mắt, tiếng nói, ước mơ, kỷ niệm là mọi thứ lại trôi qua thật dễ dàng, lại thấy gần nhau hơn, lại thấy cần chút uể oải nhưng dễ chịu của một giấc ngủ say. Dành tặng ai đó ánh nắng cuối tuần.


Thoát khỏi cơn buồn ngủ uể oải của một buổi sáng cuối tuần mùa thu, ta rong chơi dưới mưa cùng với một ai đó đặc biệt. Vui lắm vì lần đầu đi với người ấy như thế. Vui lắm vì cuối cùng cũng đến thứ 7, sau cái ngày thứ 6 chờ mãi chẳng thấy trôi. Cùng nhau tận hưởng cái nắng dịu nhẹ cuối thu, cùng nhau chuẩn bị cho một mùa đông ấm áp và dịu nhẹ như mơ. Tinh khiết biết bao.
Một thứ 7 tuyệt vời cùng với một ai đó đặc biệt cũng chỉ để cho ngày chủ nhật thêm tươi đẹp.


Sáng chủ nhật mở cửa nghe tiếng chim ca réo rắt, trời trong xanh thế làm sao cưỡng lại việc đi dạo vòng quanh được. Đoán thử xem việc gì sẽ xảy ra nào? Bước vào công viên, chắc ai đó đang chờ mình đấy. Gặp mình người ta sẽ nói với mình rằng:"chủ nhật đẹp trời thật", rồi, my god, cầu sao cô ấy nói yêu mình, chủ nhật tuyệt vời nhất của đời mình là đây. Mình sẽ tiện thể rủ cô ấy lái xe đi chơi, đi thật xa, đi mãi, sao lại bỏ phí một ngày chủ nhật đẹp trời thế chứ? Chắc rồi. Ngừng tưởng tượng, thực hành thôi. Và Ngày cuối tuần rực rỡ dưới đây là kết quả của hành động đấy.


Chúc bạn ngày cuối tuần vui vẻ.
Meoopal

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2009

Chút viễn vông lông bông với Lê Cát Trọng Lý

Quốc khánh cách đây hơn một năm.

Dạo đó trời cũng mưa mưa giống như bây giờ. Tôi và hai người bạn đang trên đường đến Oasis, một quán nhỏ nằm trong hẻm đường Nguyễn Chí Thanh. Không hiểu sao, cô bạn tôi đổi ý, nói "Mèo, đi quán khác, ko vô Oasis nữa". Quẹo ngay góc ngã tư đèn đỏ Trần Phú, Hùng Vương, vô một quán cafe rất nhỏ, cái biển tên bé xí chỉ có một chữ Nếp viết tay bằng phấn trên một cái bảng nhỏ kiêm luôn thực đơn của quán. Chúng tôi lên tầng 2. Tầng 2 của quán tạo cho tôi một cảm giác ấm đến lạ, có lẽ vì ánh nến, có lẽ vì những khoảng không gian gần nhau nhưng vẫn tạo được sự riêng tư tối đa, có lẽ vì cái đĩa nhạc hòa tấu đang bật lúc đó, có lẽ vì cái ghế nệm êm ái với áo ghế có loại hoa văn rất lạ. Tôi cười, một lựa chọn đúng cho một buổi tối mưa dầm. Nhưng đó chẳng phải lý do mà cô bạn tôi chọn Nếp. Có lẽ, vì cô bạn yêu chủ quán này, nên đoán rằng tối nay cô chủ sẽ hát. Mà đúng vậy thật, cỡ 8 giờ, bạn bè cô chủ kéo tới. Hai anh chơi guitar, chủ quán chơi guitar và một chị (theo lời bạn tôi là em của chị chủ quán cũ) chơi violon. Cô chủ có chất giọng khàn, một phần có lẽ vì cô hút thuốc lá, một chắc do trời sinh, hát Zombie mà tới bây giờ, tôi vẫn còn ấn tượng vì nó quá hay, hay hơn cả bản của The Cranberries mà sau này tôi mới nghe. Nhưng chị chơi violon đó cũng chẳng thua gì. Norwegian wood, Chênh vênh và Lạc, rợn xương sống. Hát bằng trái tim, đó là điều tôi cảm nhận vào tối hôm đó.

Khoảng 1 hay 2 tháng sau.

Tình cờ đọc blog của một chị bạn quen, có link "Nghe tôi kể này". Tâm trạng hôm đó của tôi cũng không được tốt cho lắm.

"Xin hãy đến đây, tôi kể cho nghe..."

Một mở đầu quá nhẹ nhàng cho một bài hát. Mà bản thân bài hát đó cũng thật sự là nhẹ nhàng, với tiếng ghitar thùng đệm nhỏ, nhẹ, xen lẫn tiếng violon ở khúc đầu, nhịp chậm, giọng ca cứ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng kể "câu chuyện về người em gái xinh". Nhưng, sự nhẹ nhàng đó nó chỉ giống như là lót đường, là đế của một sự mãnh liệt, một sự mãnh liệt đến mức điên cuồng mà thôi. Cô em gái, nhẹ nhàng, dịu dàng, nhưng... Tôi cảm thấy tình cảm của cô nhiều, nhiều lắm. Cô yêu nhiều lắm, cây cỏ, mùa màng... Tôi thấy tình cảm của cô mãnh liệt lắm, làm chín mùa xuân, làm mùa hạ rạo rực, làm mùa đông mê mẩn... Đâu phải dễ dàng đâu.

Người em gái đã là một sự mãnh liệt, thì "câu chuyện về người điên" tiếp sau gần như là một sự cuồng si. Tình cảm quá nhiều, dù đã dành cho cả cây lẫn cỏ, cả hòn đá ven đường nó vẫn còn tiếp tục cháy. Để mong là mây gieo giắc tình cảm đó, đã mong lang thang để chia sẻ tình cảm đó, mong muốn kiếp sống chỉ để yêu, yêu như người điên để chẳng phải quan tâm gì cả...

"yêu tuổi trẻ bỏ hoang, cùng kiếp sống ơ hờ". Tôi cứ tưởng người viết bài này phải trên 30 tuổi kia. Google it. Lê Cát Trọng Lý, năm sinh, 1987. Ớh. Nơi sinh, Đà Nẵng. Ớh. Chị từng mở quán Nếp, Ớh. Cô bạn đã dẫn tôi đi quán Nếp ko hề biết điều này. WoW.

Hết tò mò về người hát, tôi tập trung vào cái "album" trên nhacso.net.

"Thương". Cái tên rất ngắn phải không? Cũng vẫn lối đánh guitar rất đơn giản ấy. Cũng vẫn giọng hát lạ lạ quái quái ấy. Vẫn kiểu kể chuyện từ từ, tưởng như dịu dàng ấy. Nhưng bài hát này có vẻ bớt dữ dội hơn bài trên, dù vẫn là "ghen với gió, giận cơn mưa, mong cho trời đứng lại" "giật nụ hôn từ gió khát"... Dường như đó chỉ là những cảm xúc nhẹ nhàng, vu vơ, làm vài ba cái vớ vẩn để quên một thứ gì đó thôi, chứ không day dứt và thôi thúc như trên. Ước mơ lớn, mong muốn lớn, và con người nhỏ bé, dường như làm ta say. Cô nàng trong bài hát bơ vơ (có vẻ chữ này ko đúng lắm), đắn đo suy nghĩ, nghĩ chán rồi vẫn chưa ra thế là mơ thôi... Đơn giản nhỉ...

Đó là hai bài lần đầu nghe tôi thích nhất của Lê Cát Trọng Lý. Sau này tôi thích thêm Cười Adam và Chưa ai cũng trong "album" đó. Mới có trên mạng là Ghen, Sen và Trời ơi. Đôi bờ thì đã có lâu rồi, cũng là một bài hát rất đáng nghe, mặc dù nó hơi hao hao giống Que Sera, một bài nhạc Pháp. Tưởng là tháng 8 Lý ra album, thế mà vẫn chưa thấy.

Hôm nay tôi dài dòng lắm nhỉ, nói thì nhiều mà cũng chẳng được bao nhiêu. Thôi kệ hỉ, lâu lâu cũng dài dòng một tẹo.

Meoopal






Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2009

OST - Mama Mia: Cause somewhere in the crowd there's you

Ba ngày nay có thể nói là mình chết đuối trong nhạc của ABBA.
Ngày thứ sáu tình cờ xem được từng trích đoạn của phim Mamma Mia trên TV, thế là lại copy - paste mấy chục bài của ABBA vào thẻ nhớ điện thoại (cũng may là sau đó máy tính bị hư, nếu không mình mất ăn mất ngủ vì tương tư ABBA mất ). Giới trẻ bây giờ chẳng mấy ai nghe nhạc ABBA nữa (cùng lắm là biết bài Happy New Year trứ danh thui). Chắc mình và bác LIB là hai cá thể quý hiếm duy nhất còn sót lại.
Mình nghe nhạc ABBA từ lúc nhỏ xíu. Hồi đó có một DVD 35 bài, mình quý còn hơn vàng. Rồi một hôm thấy nó nằm ở nhà anh ba và... bị hỏng Tiếc đứt ruột, nhưng mình thương anh ba hơn hơn thương cái đĩa, (kể cả khi cái dĩa Mozart của mình anh ba cũng làm hư). Mình rất thích xem các clip của ABBA mặc dù kĩ thuật lẫn ý tưởng của 80s vẫn kém xa bây giờ, nhưng ít ra vẫn được nhìn thấy thần tượng mặc dù mình chẳng nhớ gì ngoài hai clip "Happy New Year" và "Money money" (từ thưở còn thơ đã yêu tiền )
Thật ra cũng không nói gì được, vì cần phải tôn trọng gu nghe nhạc của mỗi người. Đây chỉ là một "suggest" thôi: hãy nghe nhạc của ABBA để thấy yêu đời hơn, đặc biệt phải hiểu lyric thì mới thấy hết cái hay của bài hát Và fan của ABBA cũng nên xem phim Mamma Mia, các diễn viên trong phim đã hát lại các bài hát bất hủ này rất hay. Phải hiểu và yêu nhạc của ABBA trước, rồi mới nên xem phim Mamma Mia thì mới thấy thế nào là âm nhạc của cả bản original lẫn bản cover.

I.
-Super Trouper-
(troup: gánh hát, đoàn hát)


bìa album Super Trouper



(Tittle của entry lấy từ lyric của bài này Mình thích câu ấy nhất ^^)
"Super Trouper beams are gonna blind me
But I won't feel blue
Like I always do
'Cause somewhere in the crowd there's you"

Ánh đèn sân khấu làm em hoa mắt
Nhưng em không hề sợ hãi
Như em vẫn thường làm đấy thôi
Vì em biết
Anh đang ở trong đám đông và khích lệ cho em

"Tonight the
Super Trouper lights are gonna find me
Shining like the sun
Smiling, having fun
Feeling like a number one"

Đêm nay,
ánh đèn sân khấu sẽ chiếu sáng em
Em sẽ rạng ngời như vầng mặt trời
Cười, cười và cười
Đêm nay em sẽ là ngôi sao sáng nhất


.II.
-Take A Chance On Me-
(hãy cho em một cơ hội)
Cái video này rất là đáng xem đấy!

Benny Andersson

"Let me tell you now
My love is strong enough to last when things are rough
It's magic
You say that I waste my time but I can't get you off my mind
No I can't let go
'Cos I love you so"

Để em bảo anh một điều
Tình yêu của em đủ mạnh mẽ đến tận cùng
Đó là điều kì diệu
Anh bảo rằng em đang phí thời gian của chính mình
Nhưng em không thể làm phai mờ hình bóng của anh
Em không thể rời xa được
Vì em rất yêu anh

"If you need me, let me know, gonna be around
If you've got no place to go, if you're feeling down
If you're all alone when the pretty birds have flown
Honey I'm still free
Take a chance on me
Gonna do my very best, baby can't you see
Gotta put me to the test, take a chance on me"

Nếu anh cần em, hãy nói cho em biết điều đó
Nếu anh không còn nơi nào để đến
Nếu anh cảm thấy cô đơn khi những con chim đã bay đi xa
Thì anh à, em vẫn đang chờ đợi
Hãy cho em một cơ hội
Em sẽ làm tất cả, anh có thấy điều đó không?
Hãy thử thách em, hãy cho em một cơ hội,
để anh thấy em yêu anh thế nào

.III.
-The Winner Takes It All-
(Kẻ thắng cuộc có tất cả)

Agentha


Hồi nhỏ cứ nhầm thành "The winter takes it on", còn khăng khăng là bìa CD đánh máy sai, rồi nhất nhất lưu tên file như thế, giờ nhìn lại mới thấy mắc cười!
Theo kiến thức hạn hẹp của mình (cho chữ đó nho nhỏ thôi ) thì ý nghĩa của bài này là: "A, anh giỏi lắm, anh thắng rồi đó, anh muốn làm gì thì làm, anh có tất cả rồi chứ gì, vừa lòng chưa?"
Just kidding!
Video bài này của phim Mamma Mia hay Diễn viên hát như thật, rất phù hợp với kịch bản

I dont wanna talk
About the things weve gone through
Though its hurting me
Now its history
Ive played all my cards
And thats what youve done too
Nothing more to say
No more ace to play

The winner takes it all
The loser standing small
Beside the victory
Thats her destiny

I was in your arms
Thinking I belonged there
I figured it made sense
Building me a fence
Building me a home
Thinking Id be strong there
But I was a fool
Playing by the rules


.IV.
-Does Your Mother Know-

Bjorn Ulvaeus


Riêng bài này là ngoại lệ, cả ABBA và cả nhạc phim đều hay tuyệt vời như nhau cả. Lời cực kì dễ hiểu, vả rất... tếu!
Nếu là đàn ông hát, thì vừa đứng đắn vừa đểu cáng ,
Nếu là phụ nữ hát, thì rất ngạo mạn và rất hài.

You're so hot, teasing me
So you're blue but I can't take a chance on a chick like you
That's something I couldn't do
There's that look in your eyes
I can read in your face that your feelings are driving you wild
Ah, but girl you're only a child

Well I can dance with you honey
If you think it's funny
Does your mother know that you're out?
And I can chat with you baby
Flirt a little maybe
Does your mother know that you're out?

Take it easy (take it easy)
Better slow down girl
That's no way to go
Does your mother know?
Take it easy (take it easy)
Try to cool it girl
Take it nice and slow
Does your mother know?

I can see what you want
But you seem pretty young to be searching for that kind of fun
So maybe I'm not the one
Now you're so cute, I like your style
And I know what you mean when you give me a flash of that smile (smile)
But girl you're only a child

Well I can dance with you honey
If you think it's funny
Does your mother know that you're out?
And I can chat with you baby
Flirt a little maybe
Does your mother know that you're out?

Take it easy (take it easy)
Better slow down girl
That's no way to go
Does your mother know?
Take it easy (take it easy)
Try to cool it girl
Take it nice and slow
Does your mother know?

Well I can dance with you honey
If you think it's funny
Does your mother know that you're out?
And I can chat with you baby
Flirt a little maybe
Does your mother know that you're out?


Nhớ hồi bác LIB send bài này, mình thấy chả thích lắm, vì chỉ cái tựa đã chán rồi (ờ, cái nào có dính tới phụ huynh thì vui sao nổi ). Nhưng bây giờ thì mỗi lần nghe đến đoạn “take it easy take it easy” thì mình chỉ muốn phát điên lên ấy chứ, chỉ muốn ôm chầm lấy ai đó mà nhảy, múa may qua cuồng. Nhưng vì ở nhà đông người nên không dám “manh động”, cùng lắm chỉ bật lyric lên rồi lẩm nhẩm lẩm nhẩm.

.V.
Dancing Queen

Anni-Frid Lyngstad



Nói thật, lúc nhỏ mình không ưa bài này, chắc tại nó ồn ào quá! Lúc đấy trình độ tiếng Anh đang ở mức... ngớ ngẩn, cứ dịch bài này là "nữ hoàng nhảy nhót". Mà đến giờ cũng không chắc ý nghĩa của cái tựa này là gì!
Lần đầu mình đọc lyric bài này, mình càng khó chịu hơn nữa. Giống giống cái cảm giác khi mình nghe "Happy New Year" ^^
"Một năm đã qua rồi, mới mừng sinh nhật ấy xong hồi năm ngoái. Tuổi 17 ước mơ mọi điều, hy vọng mọi điều. Mong rằng những hy vọng của ấy sẽ không tàn đi
Suốt đời này sẽ không ngừng yêu ấy đâu Nhớ đấy, dù không có can đảm nói ra... Entry này chỉ là thầm lặng...
Có một bài hát của ABBA, mong ấy sẽ như cô gái trong lời bài hát: tự tin với mình, làm những gì mình muốn. Sống thoải mái chút đi nha! "
Ừm, năm ngoái mình viết blog như vậy đó. Dĩ nhiên nhân vật "ấy" là mình chứ còn ai Lúc đó còn “điên” quá! Hay bây giờ đã “điên” với cấp độ cao hơn? "TRẺ TỰ KỈ-TỰ CHÚC MỪNG SINH NHẬT NĂM SAU". Lúc đó mình viết như thế cuối bài post, set color giồng như màu nền, giấu câu này đi. Lúc bạn QH đọc được câu này, nó chửi mình tơi bời Hôm đó là 30/4/2008, đúng một tháng sau sinh nhật của mình.
Lúc đọc lyric bài này, khóc. Lúc xem clip trong phim Mamma Mia, lại khóc Nhất là cái câu "You are the dancing queen, young and sweet, only seventeen”.

You can dance, you can jive, having the time of your life
See that girl, watch that scene, dig in the dancing queen

Friday night and the lights are low
Looking out for the place to go
Where they play the right music, getting in the swing
You come in to look for a king
Anybody could be that guy
Night is young and the musics high
With a bit of rock music, everything is fine
Youre in the mood for a dance
And when you get the chance...

You are the dancing queen, young and sweet, only seventeen
Dancing queen, feel the beat from the tambourine
You can dance, you can jive, having the time of your life
See that girl, watch that scene, dig in the dancing queen

Youre a teaser, you turn em on
Leave them burning and then youre gone
Looking out for another, anyone will do
Youre in the mood for a dance
And when you get the chance...

You are the dancing queen, young and sweet, only seventeen
Dancing queen, feel the beat from the tambourine
You can dance, you can jive, having the time of your life
See that girl, watch that scene, dig in the dancing queen

VI.
-Gimme Gimme Gimme-

Agnentha


Lại một bài hát nữa mà mình đã hiểu sai về nó. Lúc nhỏ cứ tưởng nó là nhạc vũ trường. Nhưng đây là bài hát về sự cô đơn và đau khổ. Nhưng phần melody quá sôi động và tưng bừng, quá khác biệt với nội dung của nó. Hay đây chính là điều người ta thường nói "Cười cũng là một kiểu khóc và ngược lại" (mình thì mình chả tin cái vế ngược lại đâu ).
Trong phim Mamma Mia, người ta đã đổi lời. Từ:
"There's not a soul out there
No one to hear my prayer"
thành:
"There is a man out there
Someone to hear my pray"

Mình chưa coi phim nên không biết tại sao người ta lại đổi như vậy. Nhưng đổi như vậy lại thấy khiên cưỡng, và nhân vật trong bài hát đáng thương. Giống như là phải tự mình an ủi mình, tự mình nói cho mình nghe, tự mình lấy urgo dán tim lại.

Half past twelve
And I'm watching the late show in my flat all alone
How I hate to spend the evening on my own
Autumn winds
Blowing outside my window as I look around the room
And it makes me so depressed to see the gloom
There's not a soul out there
No one to hear my prayer

Gimme gimme gimme a man after midnight
Won't somebody help me chase the shadows away
Gimme gimme gimme a man after midnight
Take me through the darkness to the break of the day

Movie stars
Find the end of the rainbow, with a fortune to win
It's so different from the world I'm living in
Tired of T.V.
I open the window and I gaze into the night
But there's nothing there to see, no one in sight
There's not a soul out there
No one to hear my prayer

Gimme gimme gimme a man after midnight
Won't somebody help me chase the shadows away
Gimme gimme gimme a man after midnight
Take me through the darkness to the break of the day

Gimme gimme gimme a man after midnight...
Gimme gimme gimme a man after midnight...

There's not a soul out there
No one to hear my prayer

Gimme gimme gimme a man after midnight
Won't somebody help me chase the shadows away
Gimme gimme gimme a man after midnight
Take me through the darkness to the break of the day
Gimme gimme gimme a man after midnight
Won't somebody help me chase the shadows away
Gimme gimme gimme a man after midnight

.VII.
-Thank You For Music-


Yeah, nói nhiều quá, rốt cuộc cũng đến bài cuối cùng. Đây cũng là lời kết cho entry âm nhạc này! ^^

Thank you for music
Thank you for music

Bài cover của phim Mamma Mia hát hay hơn, phát âm rõ, chuẩn, nhạc đệm thì chỉ có đàn, gần giống với acoustic hơn. Đơn giản mà hay!

Im nothing special, in fact Im a bit of a bore
If I tell a joke, youve probably heard it before
But I have a talent, a wonderful thing
cause everyone listens when I start to sing
Im so grateful and proud
All I want is to sing it out loud

So I say
Thank you for the music, the songs Im singing
Thanks for all the joy theyre bringing
Who can live without it, I ask in all honesty
What would life be?
Without a song or a dance what are we?
So I say thank you for the music
For giving it to me

Mother says I was a dancer before I could walk
She says I began to sing long before I could talk
And Ive often wondered, how did it all start?
Who found out that nothing can capture a heart
Like a melody can?
Well, whoever it was, Im a fan

So I say
Thank you for the music, the songs Im singing
Thanks for all the joy theyre bringing
Who can live without it, I ask in all honesty
What would life be?
Without a song or a dance what are we?
So I say thank you for the music
For giving it to me

Ive been so lucky, I am the girl with golden hair
I wanna sing it out to everybody
What a joy, what a life, what a chance!

So I say
Thank you for the music, the songs Im singing
Thanks for all the joy theyre bringing
Who can live without it, I ask in all honesty
What would life be?
Without a song or a dance what are we?
So I say thank you for the music
For giving it to me

Tôi chẳng có gì đặc biệt. Thậm chí còn hơi bị chán
Khi tôi kể một chuyện hài, chắc chắn nó đã cũ xì
Nhưng tôi biết mình có một tài năng
Một khả năng tuyệt vời
Vì khi tôi hát, tất cả mọi người đều lắng nghe tôi
Tôi rất tự hào và hãnh diện
Và chỉ muốn hát lên bằng cả trái tim

Hôm trước đi học anh văn, cô giáo bảo cả lớp hát bài mà tuần trước cô đã dạy
-Mr.Nguyen, why don't you sing?
-I don't like music
-So, you dont like music? Or dont like this song?
-I dont like this song...
-Whats your favorite song?
-Uhm... Unbreak my heart
-Well. You'll sing that song next week
(OMG )

Rồi anh Nguyên bảo tuần sau sẽ cúp học. Nếu là mình, mình sẽ về học thuộc lời rồi sẵn sàng đương đầu với bà giáo. Sợ gì không thử? Hát hò cũng là một cách chơi nổi, mà chơi nổi thì mình thích lắm! Cứ tưởng tượng mọi người lắng nghe mình xem sao!
What a joy, what a life, what a chance!

Link Download Album: OST- Mama Mia
Tracklist:
1. Honey, Honey
2. Money, Money, Money
3. Mamma Mia
4. Dancing Queen
5. Our Last Summer
6. Lay All Your Love On Me
7. Super Trouper
8. Gimme! Gimme! Gimme!
9. The Name of the Game
10. Voulez-Vous
11. SOS
12. Does Your Mother Know
13. Slipping Through My Fingers
14. The Winner Takes It All
15. When All Is Said And Done
16. Take a Chance on Me
17. I Have a Dream


Tr.Minh ( CTV)

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2009

Những giọng ca Audiophile châu Á (P.4): Joanna Wang (Vương Nhược Lâm)




Joanna Wang, một giọng ca mới, một giọng ca mà bạn không thể bỏ qua nếu bạn đã từng yêu và thích Norah Jones, Katie Melua, Emi Fujita hay Susan Wong.v.v… Joana, một ca sĩ tuổi đời chỉ mới 21 nhưng đã đạt được những thành công đáng kể, một trong số đó là việc vượt mặt đàn chị Dương Thừa Lâm để đạt được Top Female nhờ album đầu tay “Start from here”.
Lần đầu tiên nghe “Start from here”, lần đầu tiên nghe giọng hát của Joanna Wang, tôi đã thật sự rất ấn tượng. “Tuyệt vời” đó là từ xứng đáng dành cho album này. Một album tậphợp những cung bậc cảm xúc, từ những thất vọng, nỗi buồn cho đến niềm vui, lạc quan. Xuyên suốt album là chất Jazz nhẹ nhàng, sâu lắng, nhưng lại không khó nghe. Giọng ca của Joanna mang chất alternative, man mác, mọng đằm nhưng vẫn có cái “vị chát”. 12 ca khúc, 12 giai điệu, 12 cung bậc cảm xúc, nhưng tất cả 12 cả khúc ấy đều mang trong mình sự chậm rãi, nét lãng mạn, và tạo nên điểm nhấn khác biệt với Classic Jazz với chất Alternative. Giọng của Joanna xuyên suốt album đều mang cái vẻ thoang thoảng như sương khói, mang một nét buồn man mác, đầy tâm trạng, đôi lúc giọng ca ấy lại mang cái vẻ thơ ngây, nông nổi, có lúc lại rất lãng mạn. “Let’s start from here” là một bài hát buồn, nhưng lại mang một nhịp điệu nhẹ nhàng, phản phất đâu đó sự lạc quan. “Lost in paradise” thì lại mang trong mình sự nông nổi, sự tươi trẻ. “For no reason” lại mang một nét vui tươi, một chút ngẫu nghịch, trẻ con dễ thương và có một chút gì đó rất “điên”. “ I love you”, một ca khúc chứa đầy tình cảm lãng mạn, thoáng một chút nũng nịu, dịu dàng rất riêng của con gái.


Sau thành công từ album đầu tiên, Joanna tiếp tục phát album thứ hai Joana & WRL với một phong cách tương tự nhưng có phần vui tươi, ngẫu hứng hơn, mang đậm chất jazz hơn! Nền âm nhạc chủ yếu vẫn là sự kết hợp tuyệt với giữa guitar, kèn, piano và giọng hát tuyệt vời của Joanna Wang. Những ca khúc cũ như Vicent, Rose rose I love you ( tên tiếng việt là “ Cánh hồng Trung Quốc”) .v.v...được Joanna cover lại với phong cách rất riêng, dạt dào cảm xúc, mà Vicent là một ví dụ diển hình. Bài hát Vicent được Joanna hát trên nền Guitar mộc xen vào đó là tiếng kèn Harmonica, tiếng hát của Joanna như thầm thì, lúc ngập ngừng, lúc nhanh làm cho người nghe thấy được cái hồn của bài hát.

Thực chất âm nhạc của Joanna Wang mang chất alternative jazz nhưng Xta vẫn xếp vào series giới thiệu những giọng ca Audiophile vì âm nhạc của Joanna mang lại cho người ta sự dễ chịu, thoải mái cho tâm hồn, một nét đặc trưng của dòng Audiophile. Nghe “ The time of our lives”, “ Vicent”, “ Now”, “ the best mistake I’ve made”.v.v… những kỷ niệm, những lời yêu thương như đang ùa về “vuốt ve” ta. Đó là cái cảm giác rất dễ chịu! Và tâm hồn ta cũng như được giũ sạch bụi trần bởi màn sương sớm, những hạt mưa phùn của giọng hát.
Nếu bạn tìm sự bình yên, thoải mái, hay một chút lãng mạn cho tâm hồn, bạn hãy thử nghe cô ấy hát, hãy thử trải mình với chất alternative jazz của Joanna Wang!



“Let’s start from here” là một bài hát buồn, nhưng lại mang một nhịp điệu nhẹ nhàng, phản phất đâu đó sự lạc quan.



Bài hát Vicent được Joanna hát trên nền Guitar mộc xen vào đó là tiếng kèn Harmonica, tiếng hát của Joanna như thầm thì, lúc ngập ngừng, lúc nhanh làm cho người nghe thấy được cái hồn của bài hát.


Rose rose I love you ( tên tiếng việt là “ Cánh hồng Trung Quốc”) được Joanna cover lại với phong cách rất riêng

Nghe “ The time of our lives" những kỷ niệm, những lời yêu thương như đang ùa về “vuốt ve” ta. Đó là cái cảm giác rất dễ chịu! Và tâm hồn ta cũng như được giũ sạch bụi trần bởi màn sương sớm, những hạt mưa phùn của giọng hát.


“Lost in paradise” ( bản tiếng Trung) thì lại mang trong mình sự nông nổi, sự tươi trẻ.

Link Download Album:

Album: Star from here
CD 1
01. Let's Start From Here
02. Lost in Paradise
03. As Love Begins to Mend
04. Bada Bada
05. Lost Taipei
06. The Best Mistake I've Ever Made
07. I Love You
08. For No Reason
09. Stages of Flying
10. True
11. New York State of Mind
12. 50 Ways to Leave Your Lover (New)

CD 2
01. We've Only Just Begun (New)
02. 迷宫 (中文)(Maze)
03. 有你的快乐 (中文)(I Have Your Happiness)
04. 因为你爱我 (中文)(Because You Love Me)
05. For No Reason (中文)

Album: Joanna Wang & WRL
CD 1:
01.Tikiville (英)
02.Maybe Some Other Time (英)
03.Vincent
04.一种念头
05.我的爱
06.Times of Your Life
07.Tikiville (中)
08.Aubrey
09.Maybe Some Other Time (中)
10.玫瑰玫瑰我爱你

CD 2:
11.Adult Crap
12.I Guess I’m Paranoid
13.Longing for Romance
14.His Remedy
15.Nobody’s A Nun
16.Even If We Did
17.How I Feel About Businessmen
18.Man
19.Palpitation
20.I'am Pathetic Eno
ugh.

Xta

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2009

One Fine Day...


"Em từng mơ mình là một nhà biên kịch. Có nhiều nhân vật trong tác phẩm của em yêu nhau, nhưng họ đều có chung một suy nghĩ. Họ đều chia tay nhau vào một ngày đẹp trời...". Hay thật nhỉ?
Nghe câu đó xong, nhớ One Fine Day của Michelle Pfeiffer và George Clooney ghê. Cô gái chủ của câu nói trên lựa chọn một ngày đẹp trời để nói lời chia tay. Có lẽ cô mong đợi rằng cái tâm trạng của con người dễ dàng dịu bớt bởi một ngày đẹp trời. Hy vọng rằng cái không khí của ngày đẹp trời ấy, với nào nắng, nào mây, nào gió sẽ xoa dịu bớt tâm hồn mới bị làm đau, liệu có hão huyền?
Melanie và Jack đã không gặp nhau vào một ngày đẹp trời.


Họ gặp nhau vào một ngày mưa tầm tã, với đống rắc rối của cả hai bên. Họ gần như nổi điên, gần như nhảy xổ vào nhau, rồi họ cùng nhau vượt qua đống rắc rối đó. Luân phiên nhau trông hai đứa trẻ để người còn lại có thể làm việc, rồi đến lượt mình làm. Cùng chia sẻ, cùng vui ấy. Đơn giản, nhưng hiệu quả. Dù thật sự ra thì nó cũng không suôn sẻ cho lắm, với việc lạc mất Meggie của Melanie, vụ hỏng quần áo của Sammy, nhưng cuối cùng thì mọi chuyện vẫn ổn. Và trong đống rắc rối đó thì họ dần tìm thấy nhau, thật sự tìm thấy nhau, For the first time...




Are those your eyes, is that your smile
I've been lookin' at you forever
But I never saw you before
Are these your hands holdin' mine
Now I wonder how I could of been so blind
For the first time I am looking in your eyes
For the first time I'm seein' who you are
I can't believe how much I see
When you're lookin' back at me
Now I understand why love is...
Love is... for the first time...
Can this be real, can this be true
Am I the person I was this morning
And are you the same you
It's all so strange how can it be
All along this love was right in front of me
For the first time I am looking in your eyes
For the first time I'm seein' who you are
I can't believe how much I see
When you're lookin' back at me
Now I understand why love is...
Love is... for the first time...
Such a long time ago
I had given up on findin' this emotion...
Ever again But you live with me now
Yes I've found you some how
And I've never been so sure
And for the first time I am looking in your eyes
For the first time I'm seein' who you are
Can't believe how much I see
When you're lookin' back at me
Now I understand why love is...
Love is... for the first time...

Rồi thì đơn giản thôi, họ yêu nhau. Tiếp đó là những giờ phút lãng mạn hay không lãng mạn, vui vẻ hay không vui vẻ, để phim kết thúc với hình ảnh Sammy và Meggie đứng ngắm cha mẹ chúng đang gục đầu vào nhau ngủ trên ghế sofa. Hạnh phúc, phải không? Hạnh phúc bắt đầu từ One bad day, mà với họ là One Fine Day...




one fine day
you'll look at me
and then you'll know
our love was
meant to be
one fine day
you're gonna want me
for your girl
the arms I long for
will open wide
and you'll be proud to have me
right by your side
one fine day
you're gonna want me
for your girl
now i know you're
kind of a boy
who only wants to run around
i'll keep waiting
and some day, darling
you'll come to me
when you want to settle down
one fine day
we'll meet once more
and then you'll want the love you
threw away before
one fine day
you're gonna want me
and one fine day
you're gonna want me
and one fine day
you're gonna want me
for your girl



Tình yêu của họ bắt đầu vào một ngày xấu trời, vậy việc cô gái kia muốn kết thúc tình yêu của mình trong một ngày đẹp trời cũng có vẻ hợp Logic đấy chứ nhỉ? Nhưng liệu có đủ quyết tâm làm một việc buồn thế trong một ngày mà đáng lẽ ta phải có tâm trạng vui vẻ không nhỉ? Người nghe câu đó thì sao nhỉ? Tại sao lại không tạo cho ta một tâm trạng vui vẻ, hay là vui theo tâm trạng của người đó, in one fine day, Just like you (may be for the last time)...




Hello my old friend
It's been awhile
All our old clothes
Are back in style
We went our separate ways,
Only to return
To face a lesson
We failed to learn
We didn't understand the truth
we were blinded by the eyes of youth
But time kept on moving
and a change has come
You think that I don't know
Where you're coming from
Well I feel just like you
And I cry just like you
But I heal just like you
And under my skinI'm just like you
You gave your love and your innocence
and they took away your confidence
Well I'm not those women
I'm not those men
Put your arms around me
I am your friend'
Cause I feel just like you
And I cry just like you
But I heal just like you
And under my skin
I'm just like you...You and everybody else
When I get hurtI cry for help
And I've got secrets
That god only knows
And god knows
I feel...just like you
And I cry just like you
But I heal just like you
And under my skin
I'm just like you
I feel just like you
And i cry just like you
I heal just like you
And i break down just like you
I feel just like you...
Anh cảm thấy giống như em, đang khóc như em, đang tự chữa cho mình, giống như em, suy sụp, cũng giống như em. Anh cảm thấy, giống như em... Không phải chỉ mình người nghe lời chia tay cảm thấy đau đâu nhé. Dù cho ta có chọn ngày đẹp trời, ta có mong chờ nhờ trời xoa dịu thì ta vẫn đau. Có lấy lý do trời đẹp để làm một chuyện buồn thì nó vẫn buồn như ngày trời xấu, và nếu có chuyện vui, dù nó xảy ra trong một ngày xấu trời, nó vẫn vui. Have I told you lately, that you should find your own fine day?




Have I told you lately that I love you
Have I told you there's no one above you
Fill my heart with gladness
Take away my sadness
Ease my troubles, that's what you do
Oh the morning sun in all its glory
Greets the day with hope and comfort too
And you fill my life with laughter
You can make it better
Ease my troubles that's what you do
There's a love that's divine
And it's yours and it's mine
Like the sun at the end of the day
We should give thanks and pray to the One
Have I told you lately that I love you
Have I told you there's no one above you
Fill my heart with gladness
Take away my sadness
Ease my troubles, that's what you do
There's a love that's divine
And it's yours and it's mine
And it shines like the sun
At the end of the day we will give thanks
And pray to the One
Have I told you lately that I love you
Have I told you there's no one above you
Fill my heart with gladness
Take away my sadness
Ease my troubles, that's what you do
Take away my sadness
Fill my life with gladness
Ease my troubles that's what you do
Fill my life with gladness
Take away my sadness
Ease my troubles that's what you do.
Hope you have one fine day./.
Meoopal


Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2009

Lenka & The Show

Kỳ trước có người đã comment rằng "Start, turn off... restart". Hì hì, Mèo có hai cách nghĩ, một là anh chàng (hay cô nàng) này đang giận vì Xta-meo đã bỏ bê blog quá lâu nên dùng chữ turn off, nếu thế thì thật sự là vui lắm, hì hì, vì việc blog bị bỏ bê cuối cùng cũng đã có người nổi giận. Cách thứ hai là người này đang muốn chúc xta-meo's blog có một cái refresh như ý. Ôi chao, càng vui, người ta thương mình quá :D. Vì vậy từ nay Mèo sẽ siêng cập nhập blog hơn, và điển hình hôm nay là một cô nàng dễ thương, có một giọng hát dễ thương, một album dễ thương và một ca khúc cực dễ thương, Lenka & The Show.
Lần đầu nghe Lenka hát là do lỡ tay bật lộn kênh Mtv của Tv nhà Mèo. Một cô nàng có 2 cái răng cửa rất to, đôi mắt to tròn rất dễ thương, đang nhảy và hát "I want my money back". Ôi dễ thương quá đi là cảm nghĩ đầu tiên của Mèo.

Hành động tiếp theo của Mèo là down chỉ mỗi bài The Show về và nghe. Nhí nhảnh nhưng sâu sắc là cảm nhận tiếp theo của Mèo về The show.





I'm just a little bit caught in the middle

Life is a maze, and love is a riddle

I don't know where to go

Can't do it alone

I've tried, but I don't know why.

Đoạn này khi dịch để viết bài này thì Mèo có đọc trên mạng một số lời dịch, hầu hết là "Em chỉ đang bị mắc kẹt chút xíu", nhưng theo Mèo thì nó chưa nói được cái nhỏ bé của cô gái, một mẩu nhỏ thôi và đang kẹt. Kẹt giữa mê cung cuộc sống, và cả tình yêu nữa. Bơ vơ lạc lõng, ko thể sống một mình, cố gắng nhưng không được mà chẳng biết tại sao nữa. Mèo nghĩ rằng không ít người trong chúng ta đã từng có những suy nghĩ này. Hơi bơ vơ, hơi lạc hướng, dường như hơi đánh mất bản thân mình, khó chịu, nhưng hiếm người gào lên được rằng "please stop"

The sun is hot in the sky

Just like a giant spot light

The people follow the signs

And synchronize in time

It's a joke, nobody knows

they've got a ticket to the show.

Mặt trời nóng bỏng trên cao như một đốm sáng khổng lồ. Ai cũng biết điều đó, họ được chỉ cho rằng Mặt trời là một đốm sáng khồng lồ. Họ có những chỉ dẫn, và họ làm theo những chỉ dẫn đó, làm giống nhau vào những thời điểm như nhau. Thật là buồn cười vì không ai biết là họ mới mua một tấm vé, tấm vé tới một buổi trình diễn và họ là diễn viên chính. Tình yêu của họ là tấm màn căng lên, và cuộc sống của họ là một mê cung được bê lên sàn diễn. Tại sao thế nhỉ? Vì đôi khi chúng ta nghĩ rằng chúng ta đang làm một điều đúng, theo một cách chính thống mặc dù trong tim thì đó chưa thật sự là điều ta thực sự muốn làm. Nhưng dù sao ta vẫn làm, ta vẫn khoác lên mặt một nụ cười vui vẻ khi ta làm việc đó. Đôi khi là vì trách nhiệm, đôi khi là vì tình thương đối với một người nào khác mà ta tự diễn bộ mặt đó. Có thể ta sẽ thấy vui, một lúc nào đó, vì đã làm theo cách chính thống, nhưng liệu ta có vui mãi được không? Mèo không biết, vì nếu biết thì đã không có những khi Mèo thấy muốn biến mất.

Lenka có một cách giải quyết rất chi là dễ thương, cô muốn trả lại vé, không coi nữa, không diễn nữa, trả tiền lại tui đi coi cái khác. Đơn giản nhỉ? Nhưng có được đâu, đã mua rồi thì miễn trả nhé. Cho nên tốt nhất là "Just enjoy the show". Chắc là nếu bạn lâm vào cái sàn diễn đã nói ở trên rồi thì cứ cố mà diễn cho tốt nhé, khi nào điên đầu quá thì nghe The Show của tui để giải thoát tí rồi trở lại. Đó là suy diễn của Mèo, ai có ý kiến khác không nhỉ?

Xong về The Show, tiếp đến là cái album cũng dễ thương của Lenka, cũng tên là Lenka luôn. Có vẻ Lenka thích cái tên của mình nhiều lắm.

Album này có tổng cộng 12 track theo phong cách Pop nhẹ nhàng, khỏe khoắn và dễ nghe. Hơi ồn ào một chút nhưng mà rất dễ chịu, có thể nghe để ngủ được. Nhận định của cư dân mạng về cái album này là thích thú từ đầu tới cuối, nghe mà không bỏ track nào. Theo Mèo thì như thế là khen hơi quá, vì Mèo chỉ thích đặc biệt The show, trouble is a friend và like a song. Còn các bài còn lại thì chỉ nghe và không có cảm xúc gì đặc biệt lắm, ngoại trừ cảm giác dễ chịu thôi. Album này khi phát hành ở Úc thì chỉ đứng ở vị trí 71 trong bảng xếp hạng thôi, nhưng hiện giờ nó đang rất rất nóng ở Mỹ và châu Á. Tại Việt Nam thì Bảo Thy cũng đã cover lại The Show dưới cái tên Thiên thần trong truyện tranh, và lời khuyên của Mèo là nếu chưa nghe thì nên vui mừng vì nó là một bản cover siêu dở về lời và siêu thảm thương vì Bảo Thy hát cứ như là đang rên ấy.

Còn cuối cùng là một vài thông tin về cô ca sĩ dễ thương Lenka. Lenka là người Úc hiện đang sống ở Mỹ, từng là người hát chính của nhóm nhạc electronica Decoder Ring. Người ta nói là phong cách của Lenka là sự kết hợp tuyệt vời của Regine Spektor và Fiona Apple, còn giọng hát thì giống Leigh Nash. Rất tiếc là cả ba người trên Mèo đều không hề biết, nên ai có thông tin gì thì cho Mèo với nhé, hay là viết bài đưa Mèo đăng luôn càng tốt.

Meoopal

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2009

Refresh for a new beginning

Hi, everybody!
Đã lâu rồi không gặp. Không biết là các bạn có nhớ xta-meo không nhỉ? Hi vọng là có, nếu có thì Xta với Mèo vui lắm. Vì nhiều lý do, mà lớn nhất là do thi cử và máy tính của cả hai đều bị hư mà lâu rồi chẳng có cái gì vui vẻ trên xta-meo cả.
Bây giờ là giữa tháng 8, và Mèo đã bắt đầu một học kỳ mới, còn Xta còn được nghỉ nửa tháng nữa, nhưng cũng sẽ đi học vào một ngày không xa. Chắc các bạn cũng vậy nhỉ? Vậy thì hôm nay sẽ là một buổi refresh thả ga cho các bạn để tiếp tục bắt đầu, bắt đầu một năm học mới cho bạn nào còn đi học, bắt đầu một công việc mới cho bạn nào mới ra trường, hay chỉ là một bước F5 cho bạn nào đang cảm thấy mình cũ mèm, mình không có cảm hứng, mình mệt mỏi... Thế thôi.
Muốn đổi mới, thì bạn phải tìm ra lý do để bạn thay đổi. Vì sao bạn phải học, và vì sao bạn phải học chăm chỉ nào? Cũng như vậy, tại sao bạn phải làm việc? Làm việc để làm gì? Kiếm tiền? Hay kiếm tìm niềm vui? Đối với mỗi người, điều tốt nhất là có một mục đích để phấn đấu cho nó, và thật tệ nếu mình không thể xác định được mục đích thật sự của mình là gì. Hãy hát lên khi bạn cần một chút dũng cảm để bạn làm một việc gì đó, và hãy hát Happy working song để tạo thêm chút động lực cho những lúc lười làm việc nhé, cô công chúa của Enchanted có nhiều điều để học hỏi lắm đấy, nào là hát khi chùi toilet, hút bụi, rửa chén... tìm kiếm một kinh nghiệm mới, cố gắng thử điều mới mẻ trong tâm trạng buồn chán chờ đợi Edward của cô đến đón...




"Những người mà không thể biết được những điều tôi đang nói
là những người mà không bao giờ rời khỏi nhà, không bao giờ hành động quyết liệt
Để tìm ra giấc mơ và cuộc sống của riêng mình
Nơi nào đó trên những đám mây hay xây trên hòn đá nào đó..."
Dixie Chicks đã nói vậy trong bài "Wide open spaces"




She needs wide open spaces
Room to make her big mistakes
She needs new faces
She knows the high stakes
Tại sao vậy? Vì có quá nhiều thứ cần phải thực hiện, cô gái trẻ trong bài hát có những giấc mơ tuổi trẻ và cô chẳng biết phải làm cái gì, cái gì đang đợi chờ cô, vì vậy, cô chắc chắn sẽ phạm sai lầm, và cô cần phải phạm sai lầm để có thể có được những high stakes. Mèo đang nghĩ là sai lầm từ trước tới giờ Mèo phạm phải là không ít, vậy thì chừng nào Mèo sẽ có high stakes? Hehe, just kidding.
Nhưng nếu bạn sợ phải đối mặt với những thất bại một mình, đừng lo. Quanh bạn có nhiều chỗ để giúp đỡ lắm, gia đình này, hay đơn giản chỉ là một người bạn, họ đến với bạn chỉ vì bạn là bạn của họ. Đơn giản thế thôi, nhưng ý nghĩa lắm đấy. Vì đơn giản, you've got a friend. Bạn có một người bạn, thật tuyệt phải không?




Ui, nói một vòng lại quay lại mấy bài cũ rích rồi, thế thì làm sao mà refresh được cơ chứ? Đổi nào, This is me của Demi Lovarto. Thực ra thì mới là mới với Mèo thôi, chứ chắc các bạn nghe Camp Rock từ thuở xưa lơ xưa lắc nào đó rồi phải không? Vậy thì có ai đồng ý với Mèo là This is me là một bài hát cực kỳ tuyệt vời hay không, cả về giọng ca và ý nghĩa nữa đấy.




<No more hiding who I wanna be, this is me.
Dù sao thì, Ce'st lavie. Cuộc sống cần có chút bận rộn, chút thư giãn, chút bon chen, chút tự tại, chút chênh vênh, một ít cân bằng, và cứ từ từ ta thưởng thức chúng, mỗi thứ mỗi thứ, giống như quảng cáo trên TV ấy, "bởi vì chút yêu đời thấy đời sao đẹp thế". Mong cái khởi đầu đem lại cho các bạn chỉ một chút yêu đời thôi nhé, để thấy đời sao đẹp thế. Ce'st la vie.




Download: Wide open spaces - Dixie Chicks
You've got a friend - McFly
This is me - Demi Lovato & Joe Jonas
Ce'st la vie - B*wiched

Meoopal

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2009

Chút gia vị cho Vocal.


Giữa màn đêm yên tĩnh, văng vẳng đâu đó tiếng hát của một người thiếu nữ. Người thiếu nữ ấy hát lên những tâm sự, nỗi buồn trong lòng mình.

Strade son’ cambiate
Faccie son’ diverse
Era la mia città
Non la conosco più
La ora io sono solo un’ estranea
Senza patria.
(Đường đã thay đổi
Mặt người cũng khác xưa
Thành phố của tôi
Giờ sao xa lạ quá
Tôi chỉ là một người lữ hành
Không có nổi một quê hương).

I remember you were there
Any emotion
Any true devotion
Anytime, anythere
(Em nhớ anh đã từng ở nơi này
Từng xúc cảm
Từng sự dâng hiến trọn vẹn
Bất kỳ nơi đâu
Bất kỳ lúc nào)


Tiếng hát cao vút, trong veo ấy có lúc tựa như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm Harem huyền bí. Nàng hát, nàng tâm sự với thành phố nàng ở, với bóng đêm, với ánh nến lung linh huyền ảo. Gương mặt nàng thấp thoáng, nửa ẩn nửa hiện trong cái ánh sáng ấy. Có gì đó đã thay đổi ở thành phố này, thành phố quê hương của nàng. Những mặt người, những con đường … giờ sao mà khó nhận ra đến vậy? “Có phải cảnh vật đã thay đổi hay là cảm xúc trong em chẳng còn như xưa?” Ừ, trái tim nàng, những cảm xúc trong nàng chẳng còn nguyên vẹn nữa, chẳng còn tràn đầy niềm vui, hạnh phúc. Gương mặt xưa còn đâu? Gương mặt ấy đã mãi khuất xa nơi chân trời rồi! Con người ấy để lại nàng với bóng đêm và nỗi lòng thương nhớ. Con đường xưa đâu còn như trước vì con đường ấy chẳng còn bước chân anh qua. Thành phố bỗng trở nên xa lạ vì thành phố chẳng còn bóng hình người nàng thương nhớ. Và nàng chợt nhận thấy nàng chỉ là một người lữ khách không có cả quê hương. Nàng là người lữ khách bước qua những con đường đời, gặp gỡ rồi lại chia ly. Nàng đã gặp con đường của anh, nàng đã đi chung với anh trên còn đường ấy. Nàng vẫn còn nhớ những kỷ niệm, còn nhớ những xúc cảm và những hiến dâng, nàng vẫn sẽ mãi nhớ, bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu. Nhưng giờ con đường của anh đã rẽ sang ngã khác, để lại nàng với con đường phủ đầy bóng đêm. Nàng hát trong bóng đêm. Tiếng hát của nàng như những ngôi sao, những ánh nến lập lèo thắp lối đi cho con đường, thắp lối đi tìm thành phố quê hương quen thuộc, những gương mặt quen, con đường quen thuộc của anh. Nhưng liệu hai con đường có bao giờ gặp nhau hai lần?
“Anytime, Anywhere” trong album “Harem” và "Eden" của Sarah Brightman là một bài hát dựa trên bản Adagio của Tomaso Albinoni là sự lai trộn tuyệt vời giữa dòng nhạc opera và nhạc pop hiện đại, xen lẫn trong đó âm hưởng nền nhạc Trung Đông. Bắt đầu bằng giọng opera, rồi bất ngờ chuyển sang giọng pop và lại kết thúc bằng giọng opera. Nền nhạc có chất liệu giao hưởng thính phòng ban đầu dành cho đàn dây và đàn hơi, sau đã được “mix” lại bằng dàn symphony điện tử. Xuyên suốt bài hát là những âm trống được phối lại với nhau, đôi lúc xen kẽ những tiếng gõ với âm vực cao tạo được một nền nhạc hiện đại mang vẻ huyền bí, có hơi hưởng của Trung Đông. Giọng ca của Sarah cao vút, trong veo khẽ chạm một cách khéo léo trên từng nốt nhạc trong đoạn tiếng Ý ban đầu. Sang đoạn sau, giọng hát ấy bỗng linh hoạt chuyển sang hát giọng pop. Giọng Sarah như thầm thì, khẽ nói lên những kỷ niệm đã xa.

Nghe Sarah hát, nhắc tới thể loại Classical Crossover, mà cụ thể ở đây là Vocal, tôi lại bỗng “thèm” nghe một bài hát khác, của một giọng ca khác, và cảm xúc trong bài hát cũng chẳng hề giống nhau. “My confession” của Josh Groban là sự lựa chọn của tôi.


Đây là bài hát tôi đã nghe từ rất lâu, cũng là bài hát đầu tiên của Josh Groban mà tôi thích. Lần đầu nghe Josh hát, tôi đã bị hút hồn vào giọng ca, từng nốt nhạc. Một giọng nam trung mượt mà, giàu cảm xúc, một chất giọng rất riêng.

Âm nhạc của “My cofession”, theo cảm nhận của riêng tôi có chút sự pha trộn giữa Âu và Á. Nền nhạc được chăm chút kỹ càng, với những tiếng trống đều đặn, tiếng violon, nhưng nổi bật hơn cả là tiếng đàn guitar mang tính ngẫu hứng. Với tiếng đàn ấy, tôi có cảm giác rằng chàng trai trong bài hát là một kẻ lãng tử, thích ngao du, thích lang thang đây đó. Và với giọng hát cảm xúc của Josh tôi cảm thấy chàng trai kia là một kẻ đào hoa. Với tiếng trống, tôi như cảm thấy chàng trai kia đang đi trên sa mạc rộng lớn trên lưng ngựa. Những khoảng ngắc, tiếng violon thì lại “vẽ” trong đầu tôi những cơn gió cát, lúc mạnh lúc nhẹ. Nhưng dường như chàng trai ấy không nản lòng. Tiếng trống tựa như những tiếng vó ngựa mạnh mẽ, đầy uy phong vượt hết những cơn gió cát, những khó khăn, chông gai phía trước. Và vừa đi, chàng trai vừa hát.

I have been blind, unwilling to see
The true love you're giving.
I have ignored every blessing.
I'm on my knees confessing

That I feel myself surrender
Each time I see your face.
I am staggered by your beauty,
Your unassuming grace.
And I feel my heart is turning,
Falling into place.
I can't hide
Now hear my confession.

I have been wrong about you.
Thought I was strong without you.
For so long nothing could move me.
For so long nothing could change me.
Now I feel myself surrender
Each time I see your face.
I am captured by your beauty,
Your unassuming grace.
And I feel my heart is turning,
Falling into place.
I can't hide
Now hear my confession.
[bridge:]
You are the air that I breath.
You're the ground beneath my feet.
When did I stop believing?

Cause I feel myself surrender
Each time I see your face.
I am staggered by your beauty,
Your unassuming grace.
And I feel my heart
Falling into place.
I can't hide
Now hear my confession.
I can't hide
Now hear my confession.
Hear my confession


Những cảm xúc, những tình cảm của chàng trai đã được thể hiện rõ. Anh yêu ngừoi con gái, người có cái vẻ đẹp duyên dáng, người đã làm lay chuyển được trái tim vốn mạnh mẽ của anh. Anh không thể che giấu những cảm đó được nữa. Anh muốn nói, và anh sẽ vượt qua được những chặng đường khó khăn để nói những suy nghĩ, cảm xúc của mình.


Khi nấu một món ăn quen thuộc, để làm cho món ăn ngon hơn, hấp dẫn hơn, bạn thường cho một chút gia vị mới mẻ, thích hợp với món ăn. Âm nhạc cũng thế! Hai bài hát của Sarah Brightman và Josh Groban đã biết thêm những nguyên liệu lạ, mới mẻ tạo ra những cảm xúc, cái cảm nhận mới trong người nghe, tạo ra nét mới trong dòng nhạc Vocal. Khi bạn đã chán chường với những bản nhạc, với những cách phối cũ, bạn hãy thử thêm một chút “gia vị” mới mẻ vào playlist của mình. Một chút mới lạ sẽ làm cho bạn cảm thấy cuộc sống thật nhiều màu sắc, âm nhạc đầy những hương vị, đây cung bậc cảm xúc đấy!
Download: Anytime anywhere - Sarah Brightman

Xta

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2009

Phú Quang và những điều giản dị.

Nếu tất cả làm được những điều đơn giản nhất trong cuộc sống thì chắc hẳn cuộc sống này sẽ không có những mảnh vụn và không tồn tại một thứ gọi là tình yêu !

Tình yêu thực sự là những điều thầm kín và khó hiểu tới mức lại gặp những điều giản dị …Rơi vào những khoảnh khắc như thế, tôi lại chọn những nỗi buồn, những khúc mắc mà Phú Quang mang lại. Lâu lâu nó lại quay lại khẽ vỗ vào trái tim của một người xem tình yêu là một cõi vô thường như tôi.

Phú Quang sinh ngày 13-10-1949, quê quán ở Hà Nội, hiện giờ ông đang sống chủ yếu ở Thành Phố Hồ Chí Minh, là một người chơi piano mà tôi cho thực sự là đỉnh cao. Những gì cổ điển, sâu lắng và thanh thoát nhất, được ông đem vào từng bài hát của mình. Có lẽ ông là một "tên trùm" trong việc phổ nhạc các bài thơ .

Tại sao nhạc Phú Quang lại buồn nhỉ ? Vì buồn là những khoảng lặng trong tâm hồn của một nghệ sĩ , là phía tối của một tâm hồn chăng?

Bất chợt bạn cảm thấy hình như mình chưa làm được những điều tưởng chừng như giản dị , những điều hết sức bình thường …nhưng có lẽ đó lại là những điều khó ai mà làm được …

Tôi yêu em, tôi yêu những nỗi niềm và những khác vọng trong em, nhưng tôi lại không muốn mình lại chạm tới những điều là của riêng em... Vì tôi nghĩ rằng , khoảng cách làm tôi yêu em hơn để rồi …tôi biết một điều thật giản dị , càng xa em tôi càng thấy yêu em.

Trong kí ức của mình, tôi chưa thể tưởng tượng, hình dung được cách xa như thế là bao nhiêu nữa …Nhưng cũng vẫn là sự vời vợi trong những lần hội ngộ. Có lẽ những điều trong mơ là diệu kì và giản dị nhất mà thôi.

Có đôi lúc tự hỏi mình, những gì là giản dị trong mình và mỗi lần như thế tôi lại len lỏi vào những góc tối của tâm hồn mình, để rồi thấy … thật sự không có em trong đó, không có bước chân em trong cái lõi vô hình của tôi, tôi thực sự thèm một lời ru dịu êm ,một lời ru ngọt ngào từ đôi môi bé bỏng …Thế mà có những buổi sáng uống cà fe một mình, muốn gọi em nhưng cũng có những thứ gì đó chối từ .

Những gương mặt lạ quen,
Những giọt cà phê đen đặc.
Anh ngồi một mình
Khuấy loãng thời gian
Buổi sáng muốn gọi em
Nắng vẫn còn mê ngủ,
Buổi sáng muốn gọi em
Gió lạnh lẽo chối từ.
Sáng nay ngồi một mình,
Với nỗi buồn xa vắng.
Từng giọt từng giọt đắng
Anh uống cạn lạ, quen !

...Phú Quang thật sự biết chinh phục những nỗi buồn của người khác. Cuộc sống đầy những khúc mắc và sinh ra trong âm nhạc những điều huyền bí . Không phải đơn giản mà ông trở thành 1 tay piano đỉnh , không chỉ với những kĩ thuật điêu luyện mà còn là những gì ông đánh vào tiềm thức của mỗi con người … Những đoạn piano rã rời , tuyệt vọng , cuồn điên trong “Có 1 ngày “ , bản phối piano lặng lẽ trong “ Chiều không em “ hay các tuyệt tác “Chuyện bình thường”…

Cứ mỗi bài hát , tôi lại nghĩ rằng hình như ông sống để nhận thấy , nếm lấy những điều thật bình thường trong tình yêu và "ném" vào đó cõi lòng của mình. Hạnh phúc là đủ khi ta cảm thấy nó đủ mà thôi! Nhạc chỉ hay khi đó là một sự lựa chọn đúng đắn . Tình khúc Phú Quang là thế , không để nghe , không để cảm nhận ….mà trên hết đó là một sự lựa chọn!

List tình khúc Phú Quang :


1---Điều giản dị (Lê Dung )
2---Phía tối tâm hồn tôi ( Kasim Hoàng Vũ)
3---Khúc mùa thu (Ngọc Tân)
4---Dạ Khúc (Kasim Hoàng Vũ)
5---Có 1 ngày (Trọng Tấn)
6---Biển nổi nhớ và em ( Mỹ Linh)
7---Romance 1 ( Ngọc Anh )
8---Catinat cafe sáng (Kasim Hoàng Vũ )
9---Diệu dàng ơi ! (NSUT Quang Lý)
10---Chiều không em (Mỹ Hạnh )
11---Nói với anh ( Ngọc Anh)
12---Chuyện bình thường số 7 ( Mỹ Linh )
13---Muộn ( Mỹ Linh )
14---Về lại phố xưa ( kasim Hoàng Vũ )
15---Phố cũ của tôi ( NSUT Quang Lý)
16---Ngọn nến ( NSUT Quang Lý)
17---Ngày Mai ( NSUT Quang Lý)
18---Mây Xưa (Kasim Hoàng Vũ )
19---Bâng Quơ (Kasim Hoàng Vũ )
20---Chuyện bình thường số 1 (Ngọc Anh)
21---Chiều Hoang (Ngọc Anh)
22--Rock Buồn (Siu Black)
23---Lang Thang (Ngọc Anh)
24---Tình khúc 24 (Hồng Nhung)

U.D.S