Thứ Ba, 23 tháng 6, 2009

Phú Quang và những điều giản dị.

Nếu tất cả làm được những điều đơn giản nhất trong cuộc sống thì chắc hẳn cuộc sống này sẽ không có những mảnh vụn và không tồn tại một thứ gọi là tình yêu !

Tình yêu thực sự là những điều thầm kín và khó hiểu tới mức lại gặp những điều giản dị …Rơi vào những khoảnh khắc như thế, tôi lại chọn những nỗi buồn, những khúc mắc mà Phú Quang mang lại. Lâu lâu nó lại quay lại khẽ vỗ vào trái tim của một người xem tình yêu là một cõi vô thường như tôi.

Phú Quang sinh ngày 13-10-1949, quê quán ở Hà Nội, hiện giờ ông đang sống chủ yếu ở Thành Phố Hồ Chí Minh, là một người chơi piano mà tôi cho thực sự là đỉnh cao. Những gì cổ điển, sâu lắng và thanh thoát nhất, được ông đem vào từng bài hát của mình. Có lẽ ông là một "tên trùm" trong việc phổ nhạc các bài thơ .

Tại sao nhạc Phú Quang lại buồn nhỉ ? Vì buồn là những khoảng lặng trong tâm hồn của một nghệ sĩ , là phía tối của một tâm hồn chăng?

Bất chợt bạn cảm thấy hình như mình chưa làm được những điều tưởng chừng như giản dị , những điều hết sức bình thường …nhưng có lẽ đó lại là những điều khó ai mà làm được …

Tôi yêu em, tôi yêu những nỗi niềm và những khác vọng trong em, nhưng tôi lại không muốn mình lại chạm tới những điều là của riêng em... Vì tôi nghĩ rằng , khoảng cách làm tôi yêu em hơn để rồi …tôi biết một điều thật giản dị , càng xa em tôi càng thấy yêu em.

Trong kí ức của mình, tôi chưa thể tưởng tượng, hình dung được cách xa như thế là bao nhiêu nữa …Nhưng cũng vẫn là sự vời vợi trong những lần hội ngộ. Có lẽ những điều trong mơ là diệu kì và giản dị nhất mà thôi.

Có đôi lúc tự hỏi mình, những gì là giản dị trong mình và mỗi lần như thế tôi lại len lỏi vào những góc tối của tâm hồn mình, để rồi thấy … thật sự không có em trong đó, không có bước chân em trong cái lõi vô hình của tôi, tôi thực sự thèm một lời ru dịu êm ,một lời ru ngọt ngào từ đôi môi bé bỏng …Thế mà có những buổi sáng uống cà fe một mình, muốn gọi em nhưng cũng có những thứ gì đó chối từ .

Những gương mặt lạ quen,
Những giọt cà phê đen đặc.
Anh ngồi một mình
Khuấy loãng thời gian
Buổi sáng muốn gọi em
Nắng vẫn còn mê ngủ,
Buổi sáng muốn gọi em
Gió lạnh lẽo chối từ.
Sáng nay ngồi một mình,
Với nỗi buồn xa vắng.
Từng giọt từng giọt đắng
Anh uống cạn lạ, quen !

...Phú Quang thật sự biết chinh phục những nỗi buồn của người khác. Cuộc sống đầy những khúc mắc và sinh ra trong âm nhạc những điều huyền bí . Không phải đơn giản mà ông trở thành 1 tay piano đỉnh , không chỉ với những kĩ thuật điêu luyện mà còn là những gì ông đánh vào tiềm thức của mỗi con người … Những đoạn piano rã rời , tuyệt vọng , cuồn điên trong “Có 1 ngày “ , bản phối piano lặng lẽ trong “ Chiều không em “ hay các tuyệt tác “Chuyện bình thường”…

Cứ mỗi bài hát , tôi lại nghĩ rằng hình như ông sống để nhận thấy , nếm lấy những điều thật bình thường trong tình yêu và "ném" vào đó cõi lòng của mình. Hạnh phúc là đủ khi ta cảm thấy nó đủ mà thôi! Nhạc chỉ hay khi đó là một sự lựa chọn đúng đắn . Tình khúc Phú Quang là thế , không để nghe , không để cảm nhận ….mà trên hết đó là một sự lựa chọn!

List tình khúc Phú Quang :


1---Điều giản dị (Lê Dung )
2---Phía tối tâm hồn tôi ( Kasim Hoàng Vũ)
3---Khúc mùa thu (Ngọc Tân)
4---Dạ Khúc (Kasim Hoàng Vũ)
5---Có 1 ngày (Trọng Tấn)
6---Biển nổi nhớ và em ( Mỹ Linh)
7---Romance 1 ( Ngọc Anh )
8---Catinat cafe sáng (Kasim Hoàng Vũ )
9---Diệu dàng ơi ! (NSUT Quang Lý)
10---Chiều không em (Mỹ Hạnh )
11---Nói với anh ( Ngọc Anh)
12---Chuyện bình thường số 7 ( Mỹ Linh )
13---Muộn ( Mỹ Linh )
14---Về lại phố xưa ( kasim Hoàng Vũ )
15---Phố cũ của tôi ( NSUT Quang Lý)
16---Ngọn nến ( NSUT Quang Lý)
17---Ngày Mai ( NSUT Quang Lý)
18---Mây Xưa (Kasim Hoàng Vũ )
19---Bâng Quơ (Kasim Hoàng Vũ )
20---Chuyện bình thường số 1 (Ngọc Anh)
21---Chiều Hoang (Ngọc Anh)
22--Rock Buồn (Siu Black)
23---Lang Thang (Ngọc Anh)
24---Tình khúc 24 (Hồng Nhung)

U.D.S

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009

7 Loves


Cuộc sống chẳng bao giờ mãi là màu hồng, tình yêu cũng chẳng bao giờ mãi tràn ngậm niềm vui. Đôi lúc cái tình yêu làm ta cảm thấy cô đơn, trống vắng, đôi lúc làm cho ta cái cảm giác hụt hẫn, đôi lúc lại cảm thấy ta thật …ngốc, thật điên, và nó làm ta đau khổ.

Goodbye my lover.

Goodbye my friend.
You have been the one.

You have been the one for me.

I'm so hollow, baby,
I'm so hollow.

I'm so, I'm so, I'm so hollow.

Khi tình yêu qua đi, khi ta chỉ còn mình ta, mọi thứ dường như trống trải, để ta chìm vào nỗi cô đơn.
I've seen you cry,
I've seen you smile.

I've watched you sleeping for a while.
I'd be the father of your child.

I'd spend a lifetime with you.

I know your fears and you know mine.
We've had our doubts but now we're fine,
And I love you, I swear that's true.

I cannot live without you.

And I still hold your hand in mine.

In mine when I'm asleep.

And I will bear my soul in time,

When I'm kneeling at your feet.

Những lúc cô đơn như thế, bạn có nghĩ về quá khứ như chàng trai trong Goodbye my lover không, có lẽ hầu hết trong chúng ta ai cũng làm như vậy. Một chút vấn vương, nuối tiếc những kỷ niệm đã xa, được nhìn thấy người mình yêu khóc, thấy người ấy khi cười, ngắm người ấy ngủ… Khi nhìn người mình yêu những lúc như thế, có lẽ ai cũng cảm thấy mình là một chỗ dựa, một người quan trọng trong cuộc đời người ấy, và mỗi khi nhìn thấy người ấy ngủ, ta cảm thấy sự yên bình, cảm thấy ta luôn có người ấy bên cuộc đời này. Đó là một cảm giác rất tuyệt vời mà tình yêu mang lại cho ta, và khi tình yêu ấy đi, cái cảm giác ấy cũng đi mất… để lại ta với cô đơn, với những giấc mơ còn dang dở… ước mơ được sống với người ấy suốt cuộc đời này!

Những lúc cô đơn ấy, thời gian bỗng như kéo dài, vào lúc ấy bạn sẽ làm gì?
She said "Some days I feel like shit,

Some days I wanna quit, and just be normal for a bit,
"
I don't understand why you have to always be gone,
I get along but the trips always feel so long,

And, I find myself trying to stay by the phone,
'Cause your voice always helps me and I feel so alone,

But I feel like an idiot, workin' my day around the call,

But when I pick up I don't have much to say,

So, I want you to know it's a little fucked up,

That I'm stuck here waitin', at times debatin',

Tellin' you that I've had it with you and your career,

Me and the rest of the family here singing "Where'd you go?"


Cô gái mãi chờ, mãi đợi, đợi những tiếng chuông điện thoại, đợi tiếng nói ở phía đầu bên kia. Đôi lúc cô chợt cảm thấy mình thật ngốc khi ngày qua ngày quanh quẩn bên chiếc điện thoại nhỏ bé, hy vọng sẽ được nghe lại cái giọng nói quen thuộc ấy, nhưng… dường như cái âm thanh đó, sẽ mãi chẳng vang lên nữa. Cô như kẹt lại ở căn nhà của mình, chờ đợi một tin tức gì đó của người cô yêu. Thời gian trôi đi thật lặng lẽ, thật chậm, làm cho nỗi lòng cô gái thêm tê tái. Giữa cái không gian dường như đã bão hoà, thời gian cũng gần như đã dừng trôi, nỗi đau của cô lại tăng thêm, khi nỗi đau đã lên tới đỉnh điểm, cô đã thốt lên ``Where`d you go?`` đầy tuyệt vọng.

Where 'd you go?
I miss you so,
Seems like it's been forever,

That you've been gone.

Where'd you go?
I miss you so,
Seems like it's been forever,

That you've been gone,

Please come back home...

Đến cái mức của sự đau đớn ấy, tuyệt vọng ấy cô chẳng còn thể giữ được lòng mình nữa. Có đã thốt lên nỗi lòng mình, cô tự hỏi `anh đang ở nơi nào?` , rằng cô rất anh, nhớ anh rất nhiều từ cái ngày anh ra đi, `anh ơi hãy về nhà đi!`


Khi mất đi tình yêu, con người ta rơi vào trong luồng cảm xúc hụt hẫn, xót xa, đầy đắng cay và đau đớn. Cái nỗi đau ấy vẫn như cắt sâu vào trong từng vết thương tâm hồn, nhưng với somewhere, những vết cắt ấy như thật ngọt ngào với sự hy vọng, niềm tin. Âm nhạc của somewhere mang đậm chất Gothic Rock, đưa tao vào luồng cảm xúc, đưa tao vào sâu thẳm trong tâm hồn cô gái, một nơi chỉ có mình ta với thứ ánh sáng yếu ớt, với những vết thương. Giọng Vocal trong veo, như khẽ chạm từng nốt nhạc, tạo cho ta cái cảm giác hy vọng kia thật mong manh, dễ vỡ, đẹp như pha lê, nhiều lúc tưởng chừng nó đã vỡ, và cô gái ấy sẽ bật khóc trong bóng tối nhưng không, nó không vỡ mà lại càng mạnh mẽ hơn!
Lost in the darkness,
hoping for a sign

Instead there is only silence,
Can't you hear my screams...?

Never stop hoping,

Need to know where you are

But one thing is for sure,

You're always in my heart.


I'll find you somewhere
I'll keep on trying until my dying day
I just need to know whatever has happened,
The Truth will free my soul

Chìm trong bóng tối, hy vọng tìm thấy một âm thanh nào đó, nhưng thay vào đó chỉ là sự im lặng. Cô gái mãi tìm, và trong lòng, nỗi đau của cô như thét lên `` Anh có nghe thấy tiếng em gào thét không.?``. Không bao giờ ngừng hy vọng, em cần biết anh đang ở đâu. Và có một điều mãi mãi là sự thật : ``anh luôn luôn trong trái tim em!``. Cô gái vẫn tìm mãi, cố gắng cho đến khi gục ngã bởi cái chết....để biết điều gì đã xảy ra cho người yêu, điều đó sẽ làm tâm hồn cô gái thanh thản.... Lost in the darkness,
try to find your way home

I want to embrace you
and never let you go

Almost hope you're in heaven
so no one can hurt your soul...

Living in agony 'cause
I just do not know

Where you are

Wherever you are,
I won't stop searching.

Whatever it takes,
I need to know.

``Em muốn ôm anh và ko bao giờ để anh ra đi !!!Hy vọng anh sống trong thiên đường và sẽ chẳng ai có thể làm tổn thương tâm hồn anh cả. Còn em, em đang sống trong sự đau đớn đến cực độ, vì vậy mà em cần phải biết anh ở đâu ???

I'll find you somewhere
I'll keep on trying until my dying day
I just need to know whatever has happened,
The Truth will free my soul.


Em sẽ tìm anh khắp nơi, sẽ mãi cố gắng đến khi cái chết khiến em không thể tiếp tục được nữa. Em phải biết điều gì đã xảy đến với anh...Sự thật sẽ làm tâm hồn em thanh thản...
Phía bên kia của tình yêu đâu chỉ là thế! Có đôi lúc, người vẫn hiện hữu, vẫn ở bên nhưng phía trong sâu thẳm tâm hồn đã đổi khác, tâm hồn mang niềm vui, nỗi buồn của một con người xa lạ mà không phải là của `em`.

Có một ngày anh không yêu em

Anh trở về nơi xa với chiếc áo em chưa tìm thấy

Có một ngày anh cười bằng ánh sáng của nụ hôn khác
Những nỗi buồn của mùa mưa khác
Những buồn vui em không có bao giờ

Ngày anh không yêu em
Anh tràn ngập niềm vui rời xa căn nhà cũ

Chiếc áo sờn vai anh đã thay bằng màu áo khác

Ngày ấy em bắt đầu bằng bước chân của ngày quên anh
....

Anh đã là một chàng trai với màu tóc khác

Riêng năm tháng cuộc đời vẫn như ngày xưa


`Em` chắc hẳn phải yêu anh nhiều lắm nên mới cảm thấy được sự thay đổi của màu áo, màu tóc và cả tâm hồn người yêu! Thật tiếc cho tình yêu ấy khi người được yêu đã phản bội. Thật xót xa khi buông lời `Anh tràn ngập niềm vui rời xa căn nhà cũ `.

Đâu đó những tiếng hát buồn vẫn ngân vang, đâu đó những giọt nước mắt vẫn rơi, đâu đó vẫn còn những trái tim đau khổ vì phản bộ
She’s like the swallow that flies so high
Like the river that never runs dry

Like the sunshine on the lee shore

She lost her love and love is no more


‘Twas down in the garden this fair maid did go
Plucking the beautiful primrose

The more she plucked, the more she pulled

Until she gathered her apron full


She climbed on yonder hill above

To give a rose unto her
him one, she gave him three
She gave her heart in company

And as they sat on yonder hill
His heart grew hard, so harder still

He has two hearts instead of one

She cried “young man, what have you done

For when I carried my apron low

You followed me through frost and snow

But now my apron is to my chin
You pass my door, and won’t call in”
“How foolish, foolish this fair maid must be
To think I love none other but she
The world’s not made for one alone

I take delight in everyone
She took her roses and made a bed
A stony pillow for her head
She laid her down, no word did say
Just let those roses fade away


Nàng như cánh én bay trên cao

Như dòng sông chẳng bao giờ khô
Như tia nắng trên bờ biển ngập gió

Nàng để mất tình yêu và không còn yêu được nữa

Dưới vườn kia có nàng thiếu nữ đã đến

Hái hoa anh thảo đẹp tươi
Nàng ngắt hoa, ngắt thêm vài đoá

Cho đến khi đầy chiếc túi đựng

Nàng trèo lên ngọn đồi xa xa
Trao một đoá anh thảo cho người yêu

Nàng trao cho chàng trai một, hai, rồi ba đoá

Nàng trao cho anh trái tim mình


Và họ ngồi trên đỉnh đồi đằng
chàng trai vẫn chẳng hề rung động
Anh ta có hai quả tim thay vì một

Nàng bật khóc, “Anh, anh làm gì vậy?

Khi túi đựng hoa em mang chưa đầy
Anh theo em băng qua sương mù và tuyết lạnh

Vậy mà giờ đây khi em hái hoa đầy túi rồi

Anh lại nỡ cất bước quay lưng đi sao?”


“Nàng thiếu nữ thật khờ dại, khờ dại biết bao
Khi nghĩ rằng tôi không yêu ai khác ngoài cô ấy

Thế giới chẳng được tạo ra để ai đó phải cô đơn

Tôi có thể vui thích với mọi phụ nữ”


Nàng mang những đoá hoa về để làm giường

Và làm thành một chiếc gối êm lạnh lẽo

Nàng nằm xuống và chẳng còn nói năng chi

Chỉ như hoa kia dần dần tàn úa

(Kazenka dịch)


Và đâu đó trên những sân ga, những lời hát, những lời tạm biệt đang được nói, đang được hát, những tiếng đàn guitar buồn tênh đang được chơi, những ý nghĩ, những nổi buồn đang ào về khi người yêu đang ở trên chuyến tàu, chuyến tàu chở người đi và sẽ không bao giờ trở lại.

Waiting at the station.
Tear fill up my eyes.
Sometimes the pain you hide.

Burns like a fire inside.

Look out my window.

Sometimes its hard to see.

The things you want in life.

Come and go so easily.

Watching the days go by.

Thinking bout the plans we made.

The days turn into years.
Funny how they fade away.
Sometimes I think of those days.

Sometimes I just hide away.

Waiting on that 9:20 train.

Waiting on a memory.

She took the last train out of my heart ooo, ooo.
She took the last train.

And now I think Ill make a brand new start.

She took the last train out of my heart.


My ladys on the fly and shes never coming back.

My love is like a steam train rolling down the tracks.


Ngồi nơi sân ga.
Lệ tràn đầy trong đôi mắt.
Đôi khi nỗi đau giấu trong lòng

Bùng cháy như một ngọn lửa.
Nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đôi khi thật khó để nhận ra rằng.

Những thứ bạn muốn trong cuộc sống.

Đến và đi quá dễ dàng.


Nhìn những ngày đang trôi qua.

Nghĩ về những gì anh và em đã thực hiện.

Ngày dài rồi đến năm.

Thật là buồn cười khi chúng đã dần nhạt phai.

Đôi khi anh nghĩ về những ngày đó.
Đôi khi anh chỉ trốn tránh.

Chỉ ngồi đợi chuyến tàu lúc 9:20 ngày đó.
Ngồi đợi một kỷ niệm.


Chuyến tàu cuối cùng đã đưa em xa khuất trái tim anh.

Chuyến tàu cuối cùng đã đưa em đi.

Và giờ đây anh nghĩ có lẽ anh nên bắt đầu lại.

Chuyến tàu cuối cùng đã đưa em xa khuất trái tim tôi.


Người con gái tôi yêu đã đi xa và sẽ không bao giờ trở lại.
Tình yêu của tôi như một con tàu lăn bánh theo đường ray.


Đã có những lúc ta như thế, đau khổ, tuyệt vọng, chìm trong nỗi buồn. Nhưng đó chỉ là một khoảnh khắc trong cuộc đời, chỉ là khoảnh khắc mà thôi! Hãy để những khoảnh khắc ấy trong ký ức và hãy sống ý nghĩa, sống hết mình cho ngày hôm nay, cho hiện tại.

Download
Goodbye me lover - James Blunt
Where'd you go? - Fort Minor ft. Holly Brook
She's like the swallow - Pamela Morgan
Somewhere - Winthin Tempation
Có một ngày ( Phú Quang, phổ thơ Nguyễn Khoa Điềm) - Thùy Dung
Heartbreak Station - Cinderella
Khoảnh khắc ( Trương Quý Hải) - Ngọc Anh

Xta