
![]() | Big Big World Ca sĩ: Emilia | ![]() |
Nó 20 tuổi. Nó ko bé. Nó gần như đã lớn. Nó đã đi làm, nó đã bắt đầu học cách chịu trách nhiệm. Nói khác đi, I'm a big big girl.
Nó đang sống trong một thành phố, khá lớn ở Việt Nam và khá nhỏ trên thế giới. Nó có những con đường rộng thênh thang, có những ngõ ngách nhỏ tí xíu, nó có những đại lộ đẹp và sạch không bóng rác, có những con đường nhấp nhô và đầy rác. Có rất nhiều đường và nếu không biết, thậm chí nếu biết rồi bạn vẫn có thể đi lạc. Im a big big girl, in a big big world.
Nhưng nó đã thích nghi, nó đã học cách để can't get lost in the big world, can't get lost in my city. Không khó khăn lắm khi bạn đã có một tấm bản đồ, chẳng khó mấy nữa khi bạn đã có một chiếc xe, it's not a big big thing. Thậm chí khi nó không sống cùng với gia đình nó nữa, nó tự tìm con đường đi của riêng mình, nó vẫn có thể làm được, làm tốt. It's not a big big thing, if you leave me.

Đúng là gia đình nó đã thả nó ra, đã để nó bay. Nhưng con chim bay rồi cũng mỏi cánh và cần nghỉ chân trên con đường nó bay, và nó sẽ cảm thấy, sự cô độc khi nó đang lần đầu bay một mình, vẫn có thể cảm thấy dù qua mọi bon chen thường ngày. Và một chút nhớ vấn vương đâu đó, một chút, một chút, thêm một chút nữa. Không biết từ lúc nào, cái một chút, nó giăng đầy xung quanh. I do do feel, miss you much...
Thời gian trôi, nó đến thành phố này vào mùa thu. Đông sang, lạnh và mưa phùn đôi khi làm nó chạnh lòng. Trường nó có một hàng cây bàng nối tiếp nhau, rụng lá, đẹp lắm! Cây bàng, nó lại nằm bên cạnh một cây gì đó cũng rất lạ, rất lớn và cũng rụng lá. Lá rụng đầy sân trường, rải trên lối đi và vướng theo bánh xe mỗi khi có chiếc xe nào chạy qua, như lưu luyến, như vấn vương... Trời vẫn lạnh, cái lạnh tê người của xứ này, và đôi khi, chạnh lòng và buồn biết mấy khi nghe mẹ gọi về cằn nhằn: " nhớ mặc đồ cho ấm đó, chủ quan đi, không ai chăm cho đâu"

i can see the first leaf falling. It's all yellow and nice. It's so very cold outside. Like the way Im feeling inside...
Chiều nay nó lại đi trong mưa, mưa nhỏ và nhẹ, thoáng qua của mùa hè. Con đường hôm nay đông thêm rất nhiều, phải rồi, lễ mà. Nhà nhà dẫn nhau đi chơi, ba này, mẹ này, và con nữa. Con bé tí xíu này, con lớn này, dắt nhau đi dung dăng dung dẻ này. Nó đang đi, một mình, tự hỏi tại sao nó còn lang thang một mình giờ này, nó có chỗ để về cơ mà.Tự hỏi tại sao mọi chuyện lại thế, tự hỏi tại sao những thứ như vậy lại hết rồi, qua rồi?

outside, it's now raining... Why did it have to happen? Why did it all have to end?
Nhớ ngày mẹ ôm nó ngủ, nhớ những trận fighting với em, lòng chợt ấm đến lạ. Ừ, cũng được thương đó, cũng được cưng nè, một phút cảm thấy thật nhẹ nhõm, để tỉnh dậy thấy ta vẫn đang chạy xe một mình trong mưa. I had, i have, and you have gone.
Và vẫn thấy vui, một chút nào đó, vì nó vẫn còn có thể cảm nhận được những thứ rắc rối như vậy. Chợt nhớ tới Emilia với giọng ca run rẩy và buồn biết mấy, với big big world mà nó chẳng hay nghe, nhưng tự nhiên thấy thấm đến lạ. Ai nói đây là một khúc tình ca nào, nó thấy bài hát này tràn đầy cảm xúc gia đình đấy chứ, đâu phải là thất tình hay là broken heart đâu nào. Nghe một ca khúc đã thuộc từ một góc khác, thấy nó hay đến lạ. Giống như nhận được một sự động viên ghê gớm, để nó lại tiếp tục bước đi, bước đi khi không còn someone's arm around nó nữa. Maybe, nó sẽ kiếm someone's hand để có thể bước đi hand in hand, có thể lắm chứ. Nhưng, vẫn cần giữ warm arms around hì hì.
Meoopal
Download
2 nhận xét:
"Nghe một ca khúc đã thuộc từ một góc khác, thấy nó hay đến lạ."
Tuyệt !
Chờ 1 ai đó phát biểu câu này lâu rồi ! Hìhì
Chào bạn, bài viết hay quá. Nó cũng giống như tâm trạng của mình vậy. Mình cũng đang sống ở Sài Gòn-sống một cuộc sống lặng lẽ, và đôi khi mình cảm thấy mình thật đơn độc và lẽ loi. Những lúc như vậy mình lại tìm về với quá khứ của những năm tháng tuổi thơ êm đềm. Và những khi mất ngủ mình lại ru ngủ mình bằng những kí ức ấy. Rồi một này mình chợt nhận ra rằng, mình không thể cứ mãi ngủ quên trong quá khứ để mà tiến lên.Nhìn về quá khứ để nhận ra rằng I'm a big big girl in a big big world...Nhìn về quá khứ để chấp nhận hiện tại và để cố gắng hơn ở hiện tại. Cảm ơn bạn nhiều nha. Lâu rồi mới gặp được một người đồng cảm với mình như vậy.
Đăng nhận xét