
Trời lại mưa! Những cơn mưa mùa nay đến rồi đi bất chợt làm cho tôi có cảm giác như chúng đến chỉ để nhắc nhở, để gợi lại trong tôi những cảm xúc trong ký ức. Có lẽ vì thế, những cơn mưa mùa hè ấy cũng gợi lên như ký ức, những cảm xúc làm đầy trong long Josh Groban khiến anh tạo một nhạc phẩm khó quên“ Remember when it rained”.
Những tiếng piano vang lên trong một không gian phẳng lặng làm gợi lên cái vẻ buồn, đầy tâm sự của cơn mưa. Tiếng đàn vang lên, những khúc nhạc lặp đi lặp lại làm nỗi u sầu càng tràn đầy. Rồi giọng ca ấm áp của Josh vang lên:
"Wash away the thoughts inside
That keep my mind away from you.
No more love and no more pride
And thoughts are all I have to do.”
Gột đi những ý nghĩ bên trong
Để tâm trí anh không còn tưởng đến em
Không còn tình yêu, không còn niềm hy vọng
Chỉ nghĩ suy là tất cả anh phải làm
Tiếng hát ở âm vực trầm càng tạo ra cái khoảng không vắng vẻ, trầm lặng. Với giọng ca tràn đầy cảm xúc, Josh như đang tâm sự với chúng ta, với những hạt mưa đang rôi. TIếng hát đầy vẻ buồn bả, u sầu. Những câu hát đã nói lên hết đièu đó. Những ý nhĩ, tâm trí đã bị xóa, phai mờ và làm cho anh càng xa rời em. Chẳng còn tình yêu, chẳng còn hạnh phúc. Người ca sĩ đưa chúng ta vào một nỗi đâu vô tận bởi những câu hát ấy. Mọi thứ dường như đã kết thúc, cuộc đời chỉ còn thế: lạnh lùng và buồn bã, một cái lạnh rất riêng của cơn mưa.
Ohhhhhh Remember when it rained.
Felt the ground and looked up high
And called your name.
Ohhhhhh Remember when it rained.
In the darkness I remain.
Nhớ chăng những ngày mưa
Cảm nhận mùi đất ẩm ướt rồi nhìn bầu trời
Anh gọi tên em
Nhớ chăng những ngày mưa
Trong bóng tối mình anh còn lại
Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh nhưng nỗi đau trong lòng thì còn mãi. Có lẽ vì thế mà tiếng hát vẫn vang lên, đều đều, man mác buồn: “Ohhhhhh Remember when it rained.” Tiếng đàn dương cầm vẫn vang lên đều đều, lặp lại giai điệu lại thêm gây xúc động cho người nghe. Rồi bỗng câu hát vang lên cao vút:”Felt the ground and looked up high, and called your name.” Tiếng hát ấy làm phá tan không gian, thể hiện nỗi đau tột cùng của sự đau khổ. Nhân vật đã đã đau khổ, đã muốn phá vỡ không gian lạnh lẽo trống vắng. Ở đoạn cuối, ta dường như cảm thấy được ước mong mong muốn trở lại thời gian hạnh phúc khi không có sự xa cách, ta như thấy được nhân vậy đang gào thét, gọi tên người yêu. Đó là tiếng gào thét trong đau khổ và tuyệt vọng. Rồi một lần nữa, không gian lại trôi vào gần phẳng lặng khi tiếng đàn vẫn vang lên đều với câu hát : “ ohh remember when it rained”. Nhân vật vật lúc này lại cảm thấy nỗi buồn được sang sẻ nhiều với bóng đêm, với cơn mưa. Nhân vật như gửi vào trong bóng tối, cơn mưa cái buồn vô tận và cuối cùng cũng đã hòa mình và sống cũng nó.

Tears of hope run down my skin.
Tears for you that will not dry.
They magnify the one within
And let the outside slowly die.
Những giọt nước mắt của hy vọng lăn trên mình anh
Những giọt nước mắt cho em chẳng bao giờ khô cạn
Chúng khiến cho nỗi đau lớn thêm
Và niềm hạnh phúc chết dần
Ohhhhhh Remember when it rained.
I felt the ground and looked up high
And called your name.
Ohhhhhh Remember when it rained.
In the water I remain
Running down Running down...
Nhớ chăng những ngày mưa
Ngửi mùi đất ẩm ướt rồi nhìn bầu trời
Anh gọi tên em Nhớ chăng những ngày đau khổ
Trong mưa còn lại mình anh
Từng dòng mưa tuôn rơi
Tuôn rơi Tuôn rơi....
Rồi những giọt nước mắt hy vọng rơi xuống và nó sẽ không bao giờ khô cạn nữa. Sự đau khổ cũng sẽ không bao giờ bị xóa sạch cũng những cơn mữa sẽ không bao giờ biến mất.
Anh Xta
22/7/2006
0 nhận xét:
Đăng nhận xét